Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 429

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:44
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tuy tối qua bão mang theo mưa to, nhưng sáng sớm nay bão tan, mưa to cũng chuyển thành mưa nhỏ tí tách. Hàng xóm thấy cô đều chào hỏi.

 

Tâm trạng Ôn Cừ Hoa , khóe môi luôn cong lên. Mẹ xuất viện, Dương Khâm cũng đối xử với cô , cô cảm thấy lớp mây mù bao phủ lên mấy tháng qua dường như đang dần tan . Chỉ ba năm nay ăn Tết một trong đó, nhưng chắc chắn sẽ thăm ông.

 

Ôn Cừ Hoa giấu những nỗi niềm đó, cầm ô bắt xe buýt đến Đại học Cảng Thành. Giáo sư Đào hôm nay sẽ đợi cô ở trường. Cô trả lời giáo sư Đào ngay khi đồng ý với Dương Khâm là qua năm sẽ học . Giáo sư Đào tình cảnh của cô, tay bà một dự án tranh Tết, hỏi cô trong kỳ nghỉ đông .

 

Ôn Cừ Hoa hôm nay qua đó chính là vì việc . Xuống xe buýt, cô về phía khuôn viên trường. Bảo lưu việc học hơn một năm, tâm trạng khi trường rốt cuộc vẫn chút khác biệt.

 

Hơn một năm cô vô ưu vô lo, gia đình thứ đều . Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi trải qua quá nhiều tai ương và ấm lạnh tình , đến mức giáo sư Đào khi gặp cô học trò ưu tú của cũng chút kinh ngạc. So với hơn một năm , Ôn Cừ Hoa đang mặt bà hiện tại mang nụ điềm tĩnh, dường như loại khí chất ôn hòa khi lắng đọng.

 

Giáo sư Đào gật đầu, trạng thái của cô tồi.

 

“Cô nộp hồ sơ xin học của em , đóng học phí là . mà...” Bà chần chờ một chút, “Trong trường một suất học bổng, em xin ?”

 

Học bổng? Ôn Cừ Hoa rũ mắt nghĩ đến Lương Hành, nhẹ giọng từ chối: “Không cần ạ, em vẫn khó khăn đến mức đó, học phí em sẽ giúp em đóng.”

 

Giáo sư Đào trai, chẳng lẽ là họ? nếu cô giải quyết thỏa thì bà cũng hỏi nhiều, lấy một xấp tài liệu: “Đây là bản vẽ tay tranh Tết mà bên A yêu cầu, em xem qua .”

 

Ôn Cừ Hoa nhận lấy nghiêm túc lật xem, cuối cùng đáp: “Em thể nhận.”

 

“Tổng cộng 36 bức, mỗi bức 40 tệ, thời hạn hai mươi ngày.”

 

Ôn Cừ Hoa gật đầu, đối với mức thù lao cô đương nhiên hài lòng. Hai mươi ngày tuy gấp nhưng thể thành.

 

Cất tài liệu túi, Ôn Cừ Hoa chào tạm biệt giáo sư Đào. Từ trường , cô bắt xe mua một ít sơn dầu và màu vẽ cần thiết, tay xách nách mang về khu tập thể.

 

Cô cứ hễ bận rộn là quên thời gian. Đến khi tiếng gõ cửa vang lên, cô đồng hồ, thế mà gần 7 giờ tối.

 

Ôn Cừ Hoa vội vàng mở cửa, : “Anh về ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-429.html.]

 

khi cửa mở , thấy đối diện, cô ngẩn .

 

Lương Hành ôn hòa cô: “Viên Viên.”

 

“Anh Lương Hành, tới đây?” Nụ xán lạn ban nãy lập tức thu , trở nên khách sáo lễ phép.

 

Ánh mắt Lương Hành chợt lóe: “Anh đến thăm em, dì Thịnh Kinh Đô dưỡng bệnh.”

 

“Tiện cho một chút ?”

 

Ôn Cừ Hoa mím môi, hình như chút khó xử. Lương Hành thấy trong mắt, ngước mắt liếc qua căn nhà phía lưng cô. Ánh đèn sáng tỏ, nhưng lúc nãy khi hỏi đường lên đây, thấy dây phơi cửa treo áo sơ mi và quần dài của đàn ông.

 

Lương Hành nghĩ đến đàn ông xuất hiện ở bệnh viện , ánh mắt lạnh lẽo.

 

Ôn Cừ Hoa còn kịp mở miệng thì thấy Dương Khâm xách thức ăn về tới phía Lương Hành.

 

Chuyện càng hổ hơn xảy . Lương Hành tiếng đầu , chạm trán khuôn mặt bình tĩnh của Dương Khâm.

 

Anh tới, cực kỳ tự nhiên : “Đứng ở cửa gì, nhà chuyện.”

 

Ôn Cừ Hoa lúc mới tránh để Lương Hành cửa. Lương Hành sắc mặt Dương Khâm giống như nam chủ nhân đổi giày, đó xách thức ăn bếp.

 

Ôn Cừ Hoa vội vàng rót một ly nước ấm bưng bàn : “Anh Lương Hành, tới tìm em việc gì ?”

 

Dương Khâm ở trong bếp, .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Lương Hành thấp giọng : “Anh trường em từ chối xin học bổng.” Anh liếc những tấm vải vẽ tranh bày bàn, cố gắng bình thản: “Viên Viên, hiện tại em hẳn là cần, cần thiết từ chối.”

 

 

Loading...