Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:41
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Em họ cứng đầu, chịu nhận tiền chúng gửi. Giờ là bạn trai nó, chăm sóc nó nhiều chút, cho nó ăn ngon mặc ...” Thịnh Thừa khí sắc hồng nhuận của Ôn Cừ Hoa, tức khắc cảm thấy cần nữa. Cậu vốn còn lo lắng cho trạng thái của Ôn Viên Viên, ai ngờ cô đến Kinh Đô, trạng thái còn khá . Cô bệnh viện, nghĩ cũng là công lao của ai. Đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến tán thành Dương Khâm.

 

“Dù thì việc gì cứ tìm hoặc trai đều !”

 

Sau khi trao đổi điện thoại với Dương Khâm, Thịnh Thừa dặn dò Ôn Cừ Hoa vài câu, cuối cùng nhân lúc cô chú ý nhét một phong bì túi cô. Tiền bên trong đều là tích cóp một hai năm nay, sớm đưa cho cô.

 

Ôn Cừ Hoa vẫy tay chào , cùng Dương Khâm sân bay.

 

Thịnh Thừa theo thở ngắn than dài, cảm thấy thật như bây giờ là trong cái rủi cái may.

 

“Thịnh Thừa gì với thế?” Sau khi yên vị, Ôn Cừ Hoa nhịn hỏi Dương Khâm.

 

Ông họ nhỏ che chở cô nhất, từ nhỏ phàm là nam sinh tới gần cô đều sẽ uy hiếp. Cô sợ Thịnh Thừa cũng đối xử với Dương Khâm như .

 

Dương Khâm cầm lấy tay cô nắm trong lòng bàn tay, nhanh chậm : “Cậu bảo chăm sóc em thật .”

 

Ôn Cừ Hoa , thế thì còn , Thịnh Thừa lên cơn là .

 

Dương Khâm ẩn giấu ý . Thật cần khác , sẽ tất cả những gì . nhiều yêu thương cô như , cảm thấy , .

 

Thịnh Tuần gia đình nuôi chiều đến kiều khí, Dương Khâm từ sớm.

 

Anh theo cô bao nhiêu , thấy cô bao nhiêu âm thầm nhíu mày ghét bỏ vũng nước mặt đất, ghét bỏ giọt bùn b.ắ.n lên váy, cũng ghét bỏ ánh mặt trời gay gắt. Đương nhiên mặt ngoài thì , cô giáo d.ụ.c . Chỉ là hơn nửa năm qua, cô cũng học cách chịu đựng mưa gió, học cách thích ứng với quy tắc tàn khốc của xã hội.

 

Từ khoảnh khắc bước khỏi tù, Dương Khâm cũng chỉ một ý niệm: tiếp tục nuôi cô thật . Hiện tại cũng đổi.

 

Anh nghiêng mắt liếc cô. So với lúc cô tới thăm tù, so với vẻ tái nhợt khi xuất hiện ở tòa án, sắc mặt cô hiện tại hồng nhuận hơn nhiều, vẻ cũng da thịt hơn một chút. Trong mắt cô ánh .

 

“Có ngủ một lát ?” Dương Khâm hỏi, thấy cô gật đầu liền thuận thế ôm cô lòng, để cô dựa lên vai , lấy áo khoác đắp lên cô.

 

Khi hạ cánh xuống Cảng Thành là 8 giờ tối. Dương Khâm dắt cô khỏi sân bay, cô mới ngủ dậy nên còn chút mơ màng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-426.html.]

 

Vừa khỏi trạm, gió lớn ở Cảng Thành thổi thẳng mặt. Dương Khâm lấy áo khoác bọc kín cô gọi xe ven đường.

 

Tài xế đường : “Đêm nay khả năng sẽ bão đấy.”

 

Bão sắp đổ bộ. Việc đầu tiên Dương Khâm khi về đến khu tập thể là đóng chặt tất cả các cửa sổ.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Ôn Cừ Hoa bận rộn. Dương Khâm hỏi cô đói , cô lắc đầu, ở Kinh Đô ăn , ngủ một giấc nên ăn gì.

 

“Dương Khâm, quê ở miền Bắc ? Em nhớ là... Lang Thành?”

 

“Ừ.”

 

“Vậy Tết về quê ?”

 

“Không về.”

 

Anh trả lời nhanh, kiên định.

 

Ôn Cừ Hoa từng Diệp Trăn nhà chẳng còn ai, nếu về, cô nghĩ nghĩ : “Vậy năm nay chúng thể cùng ăn Tết.”

 

Anh chậm rãi xoay cô. Dường như chính vì chuyện thể cùng ăn Tết mà cô vui vẻ, khóe môi nhếch lên.

 

Ánh mắt khỏi nhu hòa : “Ừ, .”

 

“Cũng chỉ còn mười ngày nữa là Tết, chúng mua chút hàng Tết thôi.”

 

Ôn Cừ Hoa tính toán chi li, Dương Khâm kiên nhẫn lắng giọng của cô. Bên ngoài cuồng phong gào thét, trong nhà một mảnh yên tĩnh ấm áp.

 

Người thích đang tính toán xem thế nào để cùng đón năm mới.

 

 

Loading...