Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:29
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh xoay cô đẩy ngoài: “Về phòng em ngủ .”

 

“Anh, em sẽ gặp ác mộng...”

 

“Bớt ,” Dương Khâm suýt nữa thì bật vì tức, “Ôn Viên Viên, một chiêu thể dùng mỗi ngày .”

 

“Anh, em thật sự ngủ cùng , kiểu cực kỳ đơn thuần , giống như đêm qua thôi.”

 

“Anh đơn thuần.” Giọng bình tĩnh mà nguy hiểm. Thấy cô ôm cửa chịu , Dương Khâm thở dài : “Ôn Viên Viên, em một đàn ông trưởng thành buổi tối sẽ ?”

 

Hả? Cô hiển nhiên chút mờ mịt.

 

Dương Khâm cảm thấy cần thiết cho cô thêm chút kinh nghiệm xã hội, nghiêm túc : “Hôn một cái, ôm một cái lẽ còn nhịn . ngủ cùng cả một đêm, lòng tin bản .”

 

Lúc là do kìm nén nhiều, giờ gần như giấy cửa sổ chọc thủng, với cô hôn cũng hôn , ôm cũng ôm , nếu ngủ chung nữa khó đảm bảo d.ụ.c vọng của sẽ phá vỡ lý trí.

 

“Anh em em nguyện ý, nhưng là .”

 

“Anh bảo em chọn thích, nhưng em thích thể là một tên khốn nạn.”

 

“Cứ minh bạch ở bên như , nát đến cũng sẽ khinh thường chính .”

 

Đôi mắt trấn định, cần ngụy trang nữa, thể trắng trợn bộc lộ tình ý của .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Cho chút thời gian.”

 

“Hiện tại còn hai bàn tay trắng. Viên Viên, nếu em vội, em chờ một chút.” Anh chần chờ giây lát dự tính trong lòng: “Anh công trình nhiều năm, tiền tiết kiệm trong tay đủ cho em chi tiêu học. Căn nhà cũ ở quê nhờ bán, vốn sẽ nhận thêm nhiều việc.”

 

“Có thể nhất thời cách nào cho em sống những ngày tháng quá .” Ví dụ như giống Lương Hành, một phát là cho cô điều kiện nhất.

 

nuôi em.” Nuôi em thật .

 

Ôn Cừ Hoa rũ mắt hồi lâu cũng lên tiếng. Dương Khâm tiến lên nâng mặt cô, cảm giác độ ẩm tay.

 

Anh sửng sốt, ghé sát cô: “Sao ?”

 

Ôn Cừ Hoa nương theo tay ngước mắt lên, lệ ý trong mắt ngăn cũng ngăn . Cô vì cảm động, mà là vì thật sự là một , .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-415.html.]

 

từng quên mất , để tù hơn một năm.

 

Nếu cô cứ thế gì cả, cứ theo lộ trình cuộc đời như , cùng còn giao thoa, cũng giúp tòa chứng, thì sẽ giống như nghĩa công thấy , trầm mặc cô khổ trải qua mười lăm năm trong đó?

 

Hiện tại cô thậm chí hận thể ngày thứ 823 đó. Cô nhất định sẽ nỗ lực để bản hèn nhát vô năng mà quên cơn ác mộng , mà sẽ cảm ơn thật , cũng sẽ chứng cho ngay xét xử đầu tiên.

 

“Đừng .” Dương Khâm ngừng dùng tay lau nước mắt cho cô, nước mắt cô lòng bàn tay nóng hổi.

 

Ôn Cừ Hoa dang hai tay ôm lấy eo , chôn mặt n.g.ự.c , rầu rĩ : “Vâng, em chờ , em sẽ luôn chờ .”

 

“Em cũng chỉ để nuôi thôi.”

 

Giọng cô mềm mại quá mức, cơ hồ thể tan chảy trái tim . Dương Khâm chậm mất nửa nhịp mới giơ tay vỗ vỗ lưng cô: “Được.”

 

Ôn Cừ Hoa rốt cuộc cũng về phòng ngủ chính. Nghe những lời đó , thể khó nữa. Anh thời gian, cô thể cho. Anh bảo cô chờ bao lâu cũng .

 

Sáng sớm hôm , Dương Khâm dậy như thường lệ bữa sáng, đóng cặp lồng, đưa cô đến bệnh viện mới công trường.

 

Cổng bệnh viện, sửa sang cổ áo cho cô, dặn dò: “Chiều xong việc sẽ tới đón em.”

 

“Vâng.”

 

“Có chuyện gì thì gọi điện cho .”

 

“Vâng.”

 

“Vào thôi.”

 

Ôn Cừ Hoa bất chấp đây là cổng bệnh viện, nhón chân hôn lên má một cái.

 

“Anh ơi, cố lên nhé!”

 

Dương Khâm nhịn bật , ánh mắt ôn nhu . Trên mặt dường như còn lưu dư nhiệt và hương thơm, Dương Khâm kìm khóe môi cong lên, chờ đến khi thấy bóng dáng cô nữa mới xoay rời .

 

Hôm nay Dương Thiên gặp họ, lập tức ái : “Anh, lành hả?”

 

 

Loading...