Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 409

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:22
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dùng chung một đôi đũa, một cái thìa.

 

"Há miệng nào," cô ghé sát , chớp chớp mắt , khiến khó từ chối.

 

Dương Khâm hé môi, phối hợp với cô ăn. Thật chẳng khẩu vị gì, cho tâm phiền ý loạn.

 

Trước mắt càng tệ hơn, loại mật vượt qua giới hạn em nuôi gì đó . Lẽ lập tức dậy bỏ , nhưng... vẫn im động đậy, như đóng đinh tại chỗ, nghiêng mắt nghiêm túc cô.

 

Hai cùng ăn nên nhanh hơn nhiều. Ôn Cừ Hoa bưng bát bếp rửa sạch sẽ, ngoái đầu thì thấy vẫn đó, cúi đầu rũ mắt đang nghĩ gì.

 

Lòng cô mềm nhũn, lau khô giọt nước tay, tới gục xuống đầu gối , ngẩng đầu , dịu dàng : "Anh, rửa mặt xong ngủ nhé?"

 

Ngày mai chắc còn , tối qua thức gần như trắng đêm, cô đau lòng.

 

Dương Khâm trầm giọng "ừ" một tiếng.

 

Thế là Ôn Cừ Hoa kéo phòng tắm, lấy kem đ.á.n.h răng đưa cho . Sau đó cô lấy quần áo của , chờ đ.á.n.h răng xong cô cũng nhanh chóng tắm rửa một cái.

 

Vừa , liền thấy sô pha, bên cạnh là chiếc máy sấy tóc cắm điện.

 

tới bên cạnh , lưng , đương nhiên sai bảo: "Anh sấy tóc giúp em ."

 

"Được."

 

Giọng vẻ bình tĩnh, cầm lấy máy sấy, thổi tóc cho cô. Tiếng mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, trong nhà mạc danh ấm áp. Tiếng máy sấy ù ù hòa cùng tiếng mưa đan xen lay động lòng , chóp mũi tràn ngập mùi hương tóc của cô.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tư duy của Dương Khâm chút tan rã, do thức đêm nảy sinh quá nhiều ý nghĩ phản kháng, nhất là khi cô cô gặp ác mộng, cô sợ hãi.

 

Dương Khâm rốt cuộc cô còn nhớ bao nhiêu chuyện xảy đêm 23 tháng 8 đó, nhưng cô vì chuyện đó mà mắc bệnh tâm lý, để cô nguy cơ tái phát.

 

Sấy tóc xong, với giọng khàn khàn: "Xong ."

 

Ôn Cừ Hoa tính , dứt khoát kéo dậy phòng phụ. Phòng phụ là cô ngủ, kê giường đơn.

 

Cô ấn Dương Khâm xuống, ngay đó tự nhiên trong lòng , còn kéo chăn lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-409.html.]

 

Vì là giường đơn nên hai buộc sát , nhịp tim kề sát nhịp tim, tiếng lớn hơn tiếng , Ôn Cừ Hoa cảm thấy tiếng tim đập còn to hơn cả tiếng mưa ngoài cửa sổ.

 

Trong lòng cô chua chua trướng trướng, nhưng xen lẫn vị ngọt.

 

nhịn vươn tay ôm lấy eo .

 

Ánh mắt Dương Khâm tối sầm , cúi đầu chằm chằm khuôn mặt cô. Đèn tắt, chỉ thể thấy cô lờ mờ.

 

giây tiếp theo, cô ngẩng đầu lên nương theo cảm giác dán sát , hai đôi môi chạm , cô vươn một tay chạm khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của .

 

"Ôn..."

 

"Đừng chuyện." Cô hôn lên môi , nuốt trọn những âm thanh định thoát , chủ động, dịu dàng.

 

Cả Dương Khâm căng cứng, dám cử động lung tung. Có một phản ứng lừa , chỉ thể nghiêng né tránh, sợ cô phát hiện.

 

cũng việc dứt áo . Cảm giác trong đêm mưa giống như một giấc mộng, khiến nghiện ngập chỉ sa đó, nhất là vĩnh viễn đừng tỉnh .

 

Ôn Cừ Hoa chậm rãi mở mắt, lông mi khẽ run, trong bóng đêm dùng tay sờ lên đôi môi ướt át của .

 

Cuối cùng Ôn Cừ Hoa hôn nhẹ một cái nữa mới lui , giọng quyến luyến: "Anh, ngủ ."

 

Cô thuận thế gối lên khuỷu tay , tìm một tư thế thoải mái nhất, để bản khảm trong thở của .

 

Thật lâu Dương Khâm mới hồn, hương thơm môi vẫn còn vương vấn tan, ấm trong lòng n.g.ự.c càng lừa .

 

một nữa hôn .

 

Rồi vô tâm vô phế ngủ ngon lành trong lòng , giống như từng chuyện gì, chỉ để tâm trí thể nào tĩnh lặng như nước.

 

Nếu thế còn tin mấy lời " em" quỷ quái của cô, thì sống uổng phí bao nhiêu năm nay .

 

Hắn rũ mắt cô, thật lâu , rốt cuộc nhịn , nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

 

 

Loading...