Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 408

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:21
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mắt Lương Hành tối , cô kéo Dương Khâm vòng qua xe rời .

 

Cô thà xe buýt cũng chịu xe .

 

Dương Khâm gì, nhưng vẫy tay gọi một chiếc taxi. Tiết kiệm chẳng mấy đồng, đáng tốn nhiều thời gian xe buýt, cái cô cần nhất bây giờ là lập tức về nhà nghỉ ngơi.

 

Đối với Dương Khâm, Ôn Cừ Hoa sẽ từ chối, dù cũng nuôi cô mà.

 

Ngồi xe, Ôn Cừ Hoa dựa vai mơ màng sắp ngủ. Dương Khâm chú ý thấy bên ngoài bắt đầu lất phất mưa phùn.

 

Tài xế dừng xe ở đầu ngõ, Dương Khâm lấy áo khoác trùm lên mặt cô, một tay luồn xuống khoeo chân bế bổng cô xuống xe. Tài xế thấy thế dứt khoát xuống xe giúp treo túi cặp lồng lên tay, thuận tiện còn bồi thêm một câu: "Người trẻ tuổi rốt cuộc là thương vợ."

 

Trời mưa mặt đường vũng nước, ngay cả đ.á.n.h thức dậy cũng nỡ.

 

Dương Khâm im lặng một chút, giải thích.

 

Hắn việc tay chân, sức lực lớn, bế cô nhẹ tênh, cần thiết đ.á.n.h thức cô.

 

Chưa kể đường đầy vũng nước, ướt quần áo cô vui. Trước từng theo cô một , cũng là trời mưa, mặt đất vũng nước, tận mắt thấy cô cau mày rón rén từng chút một qua đó thế nào.

 

Tiểu thư nhõng nhẽo lắm.

 

Dương Khâm sải bước ôm xa.

 

Lên tầng hai đến căn cuối cùng, rảnh tay mở cửa, Dương Khâm ôm , dừng bước mở cửa phòng ngủ chính, đặt lên giường xong mới định đưa tay gỡ mấy cái túi cặp lồng tay xuống.

 

giây tiếp theo, vốn đang ngủ say nương theo thở liền rúc trong lòng , hai tay ôm chặt lấy eo .

 

Cả cứng đờ, hít sâu một gọi cô: "Ôn Cừ Hoa."

 

Tỉnh tỉnh thế?

 

lên tiếng. Hắn gian nan đưa tay định kéo tay cô , thấy cô vùi mặt trong n.g.ự.c rầu rĩ : "Anh, ôm em một lúc ."

 

Ôn Cừ Hoa dùng đầu cọ cọ n.g.ự.c , vui lắm thúc giục: "Vậy tắm rửa quần áo , ôm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-408.html.]

 

Phải một lúc lâu cô mới lưu luyến buông . Dương Khâm rũ mắt nhặt mấy cái cặp lồng cô va rơi xuống đất. Sau khi mang ngoài, tắm ngay mà mở cửa ở hành lang, hít một thật sâu khí lạnh lẽo.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Sự mật của cô dành cho khiến... sợi dây lý trí luôn căng chặt trong đầu ẩn ẩn đứt tung.

 

Ai mà chịu nổi thích gần gũi như chứ.

 

Ngay cả việc đẩy cũng trở nên thật gian nan.

 

Mưa càng lúc càng lớn, lúc mới bực bội nhà cầm quần áo tắm. Lúc , tự nhiên phòng ngủ chính, như thế thích hợp.

 

Ai ngờ trở phòng phụ bao lâu, cô gõ cửa, chần chờ : "Anh ngủ ?"

 

Dương Khâm nào ngủ , hiện tại mới 7 giờ tối. Hắn vốn định lau khô tóc nấu cơm, buổi chiều cháo Lương Hành mang đến cô động một thìa nào, cô dù cũng ăn chút gì đó mới ngủ .

 

Nghe thấy tiếng cô, bất đắc dĩ day day trán, qua mở cửa cho cô, cúi đầu : "Lại thế?"

 

Ôn Cừ Hoa ngước mắt đầy đáng thương: "Cứ ngủ là mơ thấy chuyện đêm hôm đó..."

 

Hai ít khi nhắc đến chuyện ngày 23 tháng 8, cho nên lời cô dứt, thần sắc lập tức đổi, lạnh lùng : "Em mơ thấy những thứ đó ? Ngày mai đưa em gặp bác sĩ tâm lý nhé."

 

Trông còn sốt ruột hơn cả cô. Ôn Cừ Hoa vội vàng cẩn thận vươn tay kéo áo một chút, nhẹ: "Anh, đêm nay ngủ cùng em ? Em sợ."

 

Dương Khâm đau đầu.

 

"Lát nữa hãy , nấu cho em bát mì ."

 

Hắn vòng qua cô bếp, Ôn Cừ Hoa liền ngoan ngoãn theo lưng .

 

Động tác của Dương Khâm nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc bưng một bát mì thịt thái sợi rau cải, bên còn một quả trứng ốp la.

 

Ôn Cừ Hoa liếc , chỉ nấu cho cô, nhưng buổi chiều cũng ăn gì.

 

Vì thế cô dứt khoát kéo xuống bên cạnh, sự kinh ngạc của Dương Khâm, cực kỳ tự nhiên cùng ăn chung một bát.

 

 

Loading...