Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:20
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Khâm thực sự chút nhịn , là đàn ông mà.

 

Cũng may cuối cùng cô cũng buông tay , nhưng tựa đầu lên vai .

 

Hắn mặc kệ cô, qua bao lâu mới mơ màng ngủ .

 

Chờ khi tỉnh , liền thấy trong phòng bệnh bắt đầu tiếng động, giường bên cạnh cũng dậy. Dương Khâm giơ tay day day trán .

 

còn ở bên cạnh. Hắn thoáng qua bà Thịnh vẫn đang nhắm mắt, dứt khoát dậy khu vệ sinh bên ngoài rửa mặt, chờ khi thấy cô xách bữa sáng về.

 

"Anh, em mua tiểu long bao với cháo ." Cô tranh công nâng đồ tay lên.

 

Dương Khâm cô: "Sao gọi dậy?"

 

Ôn Cừ Hoa nỡ lòng nào gọi dậy, chỉ ước thể ngủ thêm một chút. Cô đưa tiểu long bao và cháo cho : "Anh ăn , em giúp em dậy rửa mặt, nửa tiếng nữa là đến giờ kiểm tra phòng ."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Bà Thịnh nhịn ăn, Ôn Cừ Hoa là mua cho . Cô và ở chung nhiều ngày như , sức ăn của lớn thế nào.

 

Dương Khâm hiếm khi nhớ thương như , chút ngẩn ngơ ngửi mùi thơm của bánh bao.

 

Ngước mắt lên, cô gái phòng bệnh.

 

Phẫu thuật sắp xếp lúc 9 giờ rưỡi. Chờ bà Thịnh đưa phòng phẫu thuật, Ôn Cừ Hoa chút mất hồn mất vía bên ngoài. Lúc đối diện với bình tĩnh, nhưng khi thật sự phòng phẫu thuật, cô vẫn sẽ sợ hãi bất an.

 

Dương Khâm thoáng qua, bước tới, kiên định nắm lấy bàn tay chút lạnh lẽo của cô trong lòng bàn tay .

 

Hắn an ủi khác lắm, chỉ thể dùng cách cô thích nhất. Cô thích nắm tay nhất, Dương Khâm dùng cách cho cô , sẽ ở bên cô.

 

Ôn Cừ Hoa chậm rãi ngước mắt . Ánh mắt Dương Khâm trầm tĩnh, mang cho cảm giác an vững chãi.

 

"Viên Viên."

 

Khi tiếng Lương Hành truyền đến từ phía , Ôn Cừ Hoa sửng sốt một chút, còn kịp phản ứng thấy Dương Khâm buông lỏng tay . Cô mím môi, xoay về phía tới.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-407.html.]

"Dì phòng phẫu thuật ? Em đừng lo lắng quá, nhất định sẽ ."

 

Lương Hành cũng Dương Khâm, chỉ ôn hòa Ôn Cừ Hoa.

 

Ôn Cừ Hoa gật đầu. Cô phát hiện khi Lương Hành tới Dương Khâm chỉ buông tay cô mà biểu cảm mặt cũng lạnh lùng hơn.

 

tâm trạng trả lời Lương Hành, hai mắt chằm chằm cửa phòng phẫu thuật.

 

Đứng lâu quá, Dương Khâm đây kéo cô xuống ghế.

 

Hắn thể cảm nhận cô đang căng thẳng.

 

Cũng may một tiếng cửa phòng phẫu thuật mở , bác sĩ điều trị chính . Ôn Cừ Hoa vội vàng dậy chạy tới: "Bác sĩ, thế nào ?"

 

Bác sĩ lau mồ hôi : "Chú ý quan sát phẫu thuật là , ca mổ thành công."

 

Một câu khiến Ôn Cừ Hoa nháy mắt thở phào nhẹ nhõm. Phía cô cách đó xa, trái tim đang treo lơ lửng của Dương Khâm cũng hạ xuống.

 

Lương Hành giúp đẩy bà Thịnh về phòng bệnh, Dương Khâm nhúng tay , theo phía , chỉ đưa nước đưa khăn khi Ôn Cừ Hoa cần nhất.

 

Buổi chiều cũng là Lương Hành cho đưa cơm dinh dưỡng tới. Bà Thịnh chỉ thể ăn chút thức ăn lỏng, Ôn Cừ Hoa cũng từ chối ý của Lương Hành, cho uống chút cháo uống t.h.u.ố.c xong liền để bà an tâm ngủ.

 

"Lăn lộn cả ngày con về nhà ngủ , ở đây hộ lý là ." Bà Thịnh cho phép từ chối con gái, trong mắt con bé hằn cả tia m.á.u .

 

Ôn Cừ Hoa gật đầu. Mẹ phẫu thuật thành công là chuyện nhất , cô chắc chắn sẽ bướng bỉnh với .

 

Lương Hành đúng lúc : "Dì yên tâm, cháu sẽ đích đưa Viên Viên về."

 

Bà Thịnh một cái, thoáng qua Dương Khâm vẫn luôn trầm mặc, thôi, bà lười , để con gái tự xử lý .

 

Chờ hộ lý tới và dặn dò xong xuôi, Dương Khâm xách túi và cặp lồng dùng. Ngoài cửa bệnh viện, Lương Hành lái xe tới, mở cửa: "Viên Viên, lên xe , đưa em về."

 

Mẹ ở đây, Ôn Cừ Hoa cũng dễ thẳng, bình tĩnh từ chối: "Không cần phiền , bọn em xe buýt cũng tiện mà, mấy trạm thôi."

 

 

Loading...