Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 401

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:14
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô tránh đường, để cửa.

 

Dương Khâm thẳng bếp, xem buổi chiều cô ăn cơm . Cũng may dấu vết ăn qua, hỏi cô: "Thuốc tối nay uống ?"

 

Ôn Cừ Hoa gật đầu. Lần sốt quá nghiêm trọng, nhưng cô cũng coi trọng sức khỏe, rốt cuộc hiện trạng cho phép cô bệnh.

 

"Mẹ em ngày phẫu thuật, đợi phẫu thuật xong sẽ chuyển ."

 

Sau phẫu thuật quan sát vài ngày là thể xuất viện, Dương Khâm chắc chắn sẽ ở đây lâu dài.

 

Cô "ồ" một tiếng, ai mà cản chứ.

 

"Em..." Hắn cô một lúc, rốt cuộc day day trán, "Đi tắm rửa ngủ ."

 

Ôn Cừ Hoa liếc một cái, mím môi phòng tắm.

 

Lời dặn dò của Dương Khâm vọng từ bên ngoài : "Đừng gội đầu."

 

Tay đang cởi cúc áo của Ôn Cừ Hoa khựng một chút, cách cánh cửa lườm . Đồ khẩu thị tâm phi, chỉ cái miệng là cứng nhất.

 

Không ở bên cô, mà còn quản nhiều như .

 

Cô rửa mặt qua loa . Dương Khâm đang sô pha ở phòng khách, ngửa đầu dựa ghế, nhắm mắt, chân dài duỗi thẳng chỉ thể mở rộng , tay buông thõng bên .

 

Người đàn ông mặc áo len đen, quần đen thắt lưng, tóc dài hơn một chút so với lúc mới tù, gương mặt góc cạnh rắn rỏi.

 

Đây là kiểu đàn ông mà Ôn Cừ Hoa sẽ thích. Cô thích kiểu ôn hòa một chút, tính tình một chút, ví dụ như nho nhã thành thục giống ba cô.

 

đàn ông , cả đều lạnh lẽo, đôi mắt sinh đen thẫm, khi khác vẻ lạnh lùng hung dữ.

 

cô một chút cũng sợ , từ đầu tiên từ thiện thấy sợ.

 

Ngược , cô vẫn luôn đến gần .

 

Ôn Cừ Hoa phòng phụ ôm chăn sô pha, cúi đắp lên cho .

 

Hắn đột ngột mở mắt , chằm chằm cô.

 

Ánh mắt khác hẳn ngày thường, tính xâm lược mạnh, chút che giấu áp bức lấy cô.

 

Ôn Cừ Hoa sửng sốt. Người đều đàn ông say rượu thường thật, cô nhịn , ghé sát một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-401.html.]

 

Hơi thở tựa như phả mặt , giọng mềm mại vô cùng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Dương Khâm, rốt cuộc ... thích em ."

 

Ánh mắt chợt lóe, giọng trầm thấp: "Không thích."

 

Ôn Cừ Hoa: ...

 

"Đừng suy nghĩ linh tinh nữa," Dương Khâm chịu nổi, vươn một ngón tay ấn trán cô đẩy cô lùi .

 

Hắn mới uống mấy chai bia, đến mức mụ mị đầu óc.

 

chắc chắn là phóng túng hơn ngày thường một chút. Ánh mắt Dương Khâm dừng đầu cô, ngay cả xoáy tóc trông cũng ngoan.

 

Dù tạm thời gặp nạn, nhưng rốt cuộc cô vẫn khác biệt, cô thể lên, trở quỹ đạo cuộc đời vốn của .

 

Dương Khâm chuyện t.ử tế với cô, dứt khoát dậy, hai tay chống đầu gối, nghiêm túc.

 

"Ôn Cừ Hoa, em xuất viện xong thì thuê hộ lý chăm sóc, em trường học ."

 

Cô chớp mắt.

 

"Chắc em cũng hiểu rõ quá khứ của , cha , tù một năm cũng chẳng ý tưởng gì lớn lao, chỉ định tìm một công việc như bao , kiếm tiền cũng chẳng ai tiêu."

 

"Tài trợ cũng , cho vay cũng , nuôi em học."

 

"Em còn nhỏ, đừng suy nghĩ mấy chuyện nam nữ gì. So với những thứ đó, cuộc đời cho mới là quan trọng nhất. Cuộc đời em mới bắt đầu, đừng từ bỏ chính ."

 

Ôn Cừ Hoa càng càng vui. Cái gì gọi là từ bỏ chính ? Thích là từ bỏ chính ?

 

Anh kiếm tiền nuôi cô học, đó thì ? Để cô giống như con trùng hút m.á.u cứ hút m.á.u mãi ?

 

chút trào phúng : "Tài trợ? Vậy em nên báo đáp thế nào đây, đại ân nhân?"

 

Hắn so đo với cô, trào phúng thì trào phúng, suy nghĩ một chút đắn: "Hay là em giúp lo liệu hậu sự?"

 

Hắn lớn hơn cô mấy tuổi, chắc là cũng sớm hơn cô. Hắn cứ sống một như , đến lúc đó hậu sự thật cũng chẳng để ý lắm, c.h.ế.t là hết, còn quản mấy cái đó gì.

 

chẳng cần cho cô một lý do .

 

 

Loading...