Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:12
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bỗng nhiên điện thoại đổ chuông, Dương Thiên còn ngạc nhiên một chút, nghĩ tới muộn thế còn gọi điện cho .

 

Cậu cầm điện thoại ngoài, định đưa cho Dương Khâm.

 

Điện thoại tắt gọi nữa, tiếng chuông reo ngừng như đang thúc giục. Dương Thiên tưởng việc gấp đành máy, còn kịp "A lô", đầu bên truyền đến giọng tủi khổ sở của một phụ nữ.

 

"Dương Khâm, về ?"

 

Dương Thiên sững , thế mà là phụ nữ.

 

Có phụ nữ gọi điện cho !

 

Anh mới ? Không đúng, bên cạnh phụ nữ từ bao giờ? Trước đến bóng hồng nào lướt qua cũng chẳng .

 

"Xin chào, Dương Khâm, là em họ ..." Cậu ngơ ngác trả lời.

 

Bên Ôn Cừ Hoa sụt sịt mũi, giọng điệu trong nháy mắt khôi phục vẻ bình thường tự nhiên: "À, chào , xin hỏi Dương Khâm hiện tại ở chỗ ?"

 

"Có."

 

"Có tiện cho xin địa chỉ ?"

 

Dương Thiên chút do dự, Dương Khâm thích khác tự ý quyết định. Ai ngờ phụ nữ giọng trong trẻo mà sâu thẳm vang lên: " gì cả, chỉ qua trả đồ thôi. Anh còn 5000 tệ ở chỗ ."

 

5000 tệ!!!

 

Đây là con nhỏ, chẳng lẽ Dương Khâm cho cô vay tiền?

 

Dương Thiên nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn địa chỉ.

 

Cúp điện thoại xong, vẫn còn chút thất thần. Dương Khâm lững thững tới, mắt đen liếc một cái: "Làm gì đấy?"

 

Dương Thiên đưa điện thoại cho : "Có gọi cho ."

 

Dương Khâm cũng , nhét thẳng túi quần. Giờ gọi cho , chỉ thể là cô.

 

cảm thấy vẫn nên bình tĩnh thì hơn. Cô cũng nên suy nghĩ kỹ xem đang kích động quá . Cô nhỏ hơn vài tuổi, việc học còn xong, cuộc đời còn bắt đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-399.html.]

Còn giống như kẻ cuộc đời phán quyết, nửa đời ánh sáng, nửa đời cũng cứ thế mà thôi.

 

Không tư cách lỡ dở cô.

 

Cho nên Dương Khâm cũng định gọi cho cô.

 

Trở ký túc xá, Dương Thiên trải sơ qua cái giường cho . Dương Khâm định xuống, mạc danh kỳ diệu tim đập nhanh, thình thịch từng nhịp.

 

Trong đầu là đôi môi mềm mại , xua tan.

 

Dương Khâm, ở bên em ?

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nếu... nếu trẻ vài tuổi, nếu từng tù, nhất định... nhất định sẽ nắm lấy tay cô.

 

"Lão Dương, tìm."

 

Không bao lâu , bạn cùng phòng của Dương Thiên cũng về, vẻ mặt đầy thắc mắc và ngưỡng mộ về phía Dương Thiên - bạn mới đến ở nhờ.

 

Có đối tượng xinh như mà còn chạy tới ngủ ký túc xá, đây là luẩn quẩn cái gì .

 

Dương Khâm lập tức dậy, cả căng thẳng. Ánh mắt sắc bén quét về phía Dương Thiên, Dương Thiên vội vàng tránh tầm mắt.

 

Dương Khâm chỉ đành nén giận, về sẽ tính sổ với .

 

Hắn dậy ngoài, khỏi cửa liền thấy lầu một bóng dáng nhỏ bé.

 

Mặt Dương Khâm đen sì ngay tức khắc. Bây giờ là 11 giờ đêm, cô thật sự nguy hiểm là gì , nửa đêm còn chạy đây tìm . Hắn là đàn ông, về nhà cũng chẳng c.h.ế.t ở ngoài đường .

 

Hắn bước nhanh xuống lầu, sắc mặt khó coi, giọng điệu tự nhiên cũng tệ: "Em tới gì?"

 

Ôn Cừ Hoa chậm rãi xoay . Bên là công trường, lúc nãy tới đây thấy mấy chữ "Thanh Thượng Hà", cô chút thất thần. Cô bôn ba bận rộn vì chuyện của ba suốt hai tháng, chắc chắn Thanh Thượng Hà là dự án cuối cùng phê duyệt trong tay ba, cũng là dự án tố giác xảy chuyện.

 

Hiện tại ba cô tù, Thanh Thượng Hà vẫn tiếp tục khai thác, giống như từng chuyện gì xảy .

 

Tâm trạng cô phức tạp, mắt đối diện với gương mặt lạnh tanh của Dương Khâm, cũng chẳng còn tâm trạng nào mà vồ vập.

 

Cô chủ động, nhưng từ chối, thậm chí còn bỏ chạy. Lần đầu tiên cô gặp tình cảnh nan kham như . Lúc đến thì tủi , giờ , cô cảm thấy là do . Chẳng lẽ cô chủ động thì bắt buộc đồng ý ?

 

 

Loading...