Ra ngoài chút tiền coi là gì?
So với những việc khác , tiền là thứ đáng nhắc tới nhất.
Ôn Cừ Hoa hít sâu một , giọng nghiêm khắc: "Anh đây."
Dương Khâm cũng là đầu con gái mặt lạnh, nhịn xuống xúc động day trán, tới.
"Ngồi xổm xuống."
Cô sô pha, ngẩng cổ .
Dương Khâm ngược lời, trầm mặc quỳ một chân xuống cách đầu gối cô xa, vóc dáng cao, chỉ như mới thể thẳng cô.
Giữa hai còn cách nửa thước, Ôn Cừ Hoa chằm chằm .
Dương Khâm cô gì, nhưng cô lâu quá. Hắn định mở miệng, ngay khoảnh khắc môi khẽ hé mở.
Cô chút do dự cúi tới, nghiêng mặt, nhắm mắt.
Khoảnh khắc môi chạm môi, cả cứng đờ, mất phản ứng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô đang hôn .
Ôn Cừ Hoa hôn lâu, cô lui , mở mắt, đáy mắt đen kịt đầy đè nén của .
"Vốn định chờ em xong phẫu thuật mới suy xét, nhưng mà..."
mà hình như cô cảm thấy cũng cần thiết đợi nữa, Ôn Cừ Hoa nghiêm túc.
"Dương Khâm, ... ở bên em ?"
Tuy rằng hiện tại cô lắm, nhưng Dương Khâm giống sẽ để ý những điều .
Tất cả những gì , cô đều đáp .
Dương Khâm dường như dọa một phen khiếp vía, cả lùi phía , sắc mặt trầm xuống thấy rõ.
"Dương Khâm."
Cô gọi một tiếng, càng thêm hoảng loạn, khó khăn : " còn chút việc xử lý."
Nói xong, đầu bước nhanh rời , cửa đóng sầm .
Ôn Cừ Hoa trong nháy mắt cảm thấy vô cùng tủi .
Anh trốn cái gì chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-398.html.]
Chờ Dương Thiên mở cửa ký túc xá, thấy ông họ của thì buồn bực hỏi: "Anh, chẳng bảo mai mới qua ?"
Dương Khâm nhíu chặt mày, giọng rõ cảm xúc: "Có tiện ở ?"
"Có gì mà tiện, cứ ở tự nhiên."
Dương Thiên ở ký túc xá bốn , nhưng khéo một giường trống, thêm một bạn cùng phòng mấy hôm nay xin nghỉ về quê, giới thiệu bạn cùng phòng còn với Dương Khâm.
Dương Thiên và bạn cùng phòng đang c.ắ.n lạc uống bia, liền kéo Dương Khâm xuống cùng.
Dương Thiên khui cho chai bia, đưa t.h.u.ố.c lá qua.
Dương Khâm xua tay, nhàn nhạt : "Cai ."
Ở trong đó một năm hút, tự nhiên cũng cai . Ra tù xong cô tìm cách đón về nhà, Dương Khâm cũng chẳng còn nghĩ đến chuyện hút t.h.u.ố.c nữa.
Còn về rượu.
Thôi thì... uống . Nụ hôn của Ôn Cừ Hoa tâm phiền ý loạn. Dương Khâm ngửa cổ tu một hết hơn nửa chai.
Dương Thiên là ngay đang chuyện phiền lòng.
Nếu thì chẳng uống kiểu "hành xác" như .
Có điều bia cũng chẳng say , cùng lắm là vệ sinh vài . Dương Thiên cản, cũng hỏi chuyện Dương Khâm ở trong tù, chỉ hỏi đến Thanh Thượng Hà , bên đang thiếu .
Dương Khâm "ừ" một tiếng, xem như đồng ý.
Dương Thiên ngay: "Được , mai em dẫn gặp chủ nhiệm bên ."
"Bên thanh toán tiền nong sòng phẳng lắm, khi còn kịp nhận một tháng lương về nhà ăn Tết. , năm nay về Lang Thành ? Về nhà em ăn Tết , ba em cứ nhắc mãi." Dương Thiên hỏi chút dè dặt. Rốt cuộc từ khi bà nội Dương qua đời, Lang Thành ngoại trừ căn nhà cũ một bóng , thì chẳng còn là nhà của Dương Khâm nữa.
Dương Khâm uể oải hứng thú: "Đến lúc đó tính ."
Kể từ ngày tù đến nay mười ngày, chỉ còn hơn một tháng nữa là đến Tết, thời gian trôi qua quá nhanh.
Trong đầu lúc chỉ câu hỏi tại cô hôn . Muốn báo đáp ?
Hắn cần cô dùng cách để bù đắp.
Hắn cũng cảm thấy gì cần bù đắp.
Dương Khâm uống cạn nửa chai còn . Dương Thiên thấy thế khui cho một chai nữa, ba tán gẫu.
Đa phần là Dương Thiên và bạn cùng phòng chuyện, Dương Khâm câu câu chăng mà .
Đến 10 giờ tối, Dương Thiên dọn dẹp bàn, Dương Khâm vệ sinh, điện thoại vứt bàn.