Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 397

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:10
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà Thịnh cũng gì thêm. Hiện tại nhà họ Ôn cũng nhà họ Ôn , bên cạnh con gái xuất hiện che chở chăm sóc nó, chuyện .

 

Dương Khâm thể vì Ôn Cừ Hoa mà đến nông nỗi , bà Thịnh ấn tượng với từng gặp mặt .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Dương Khâm "ừ" một tiếng, xách cặp lồng bệnh viện, nhưng thẳng đến phòng bệnh Ôn Cừ Hoa .

 

Bệnh viện đều dịch vụ bồi hộ, Dương Khâm quan sát vài , mới chọn một bác gái hơn bốn mươi tuổi ăn mặc sạch sẽ, trực tiếp thanh toán tiền bồi hộ một tháng.

 

Mẹ Ôn Cừ Hoa phẫu thuật, đây việc một cô gái nhỏ như cô thể cáng đáng nổi, phẫu thuật càng thể rời , Dương Khâm cô tự hành hạ bản đến kiệt sức.

 

những lời khuyên cô chắc cũng vô dụng, chi bằng cứ .

 

Bác gái xách cặp lồng theo phòng bệnh tìm tới, chờ thấy bệnh nhân, bà liền dựa theo lời Dương Khâm dạy giải thích với bà Thịnh một phen.

 

Bà Thịnh cũng sớm khuyên con gái tìm hộ lý nhưng con gái .

 

Hiện tại con gái đang nghỉ ngơi ở nhà, bà yên tâm gật đầu.

 

Dương Khâm cũng rời khỏi bệnh viện ngay, quan sát thấy bác gái quả thực chăm sóc bệnh nhân chu đáo, lúc mới rời .

 

Hắn còn một chỗ nữa, chờ xong việc trở về phòng trọ thì hơn 5 giờ chiều.

 

Ôn Cừ Hoa đang thu quần áo ở tầng một, thấy về lập tức đón: "Về ? Anh họ."

 

Dương Khâm: ...

 

Ôn Cừ Hoa trêu chọc . Bác gái ở tầng một lên lầu với cô chuyện " họ", Ôn Cừ Hoa lúc mới xuống lầu thu quần áo.

 

"Đừng gọi linh tinh," bất đắc dĩ cô.

 

Ôn Cừ Hoa cong môi : "Mẹ em ?"

 

Dương Khâm nên tiếp lời cô thế nào, thể dám phòng bệnh ?

 

Dương Khâm lớn thế , đầu tiên nảy sinh cảm giác chột , sững sờ dám phòng bệnh đối mặt với Ôn Cừ Hoa.

 

Cứ cảm thấy đó sẽ hiện nguyên hình. Tâm tư đối với Ôn Cừ Hoa tính là quang minh chính đại, thể thẹn với lương tâm mặt .

 

Đặc biệt hiện tại còn đang ở đây, điều càng cho thể thản nhiên mở miệng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-397.html.]

việc sớm muộn gì cũng , cân nhắc một chút: "Ôn Cừ Hoa."

 

"Gọi em là Viên Viên." Cô nghiêm túc sửa , rõ ràng quen lâu như , duyên phận hai sâu đậm như , cô quá xa lạ khách khí gọi cả tên lẫn họ.

 

Dương Khâm để ý tới cô, tiếp tục : " thuê một hộ lý cho em."

 

"Trước và phẫu thuật việc chăm sóc vẫn nên thuê ..."

 

Ai ngờ sắc mặt Ôn Cừ Hoa đổi ngay tức khắc, ý biến mất: "Dương Khâm nhiều tiền lắm ?"

 

Đầu tiên là 5000 tệ, là thuê hộ lý.

 

Ôn Cừ Hoa nhất thời nhịn , mắt đỏ hoe: "Anh đang ?"

 

Hắn ngẩn , ngờ cô phản ứng lớn như , theo bản năng giải thích.

 

chẳng nên lời, giải thích thế nào đây?

 

Giải thích là cô quá vất vả, giải thích tới giải thích lui cuối cùng lộ chỉ cái tâm tư thể để khác của .

 

Dương Khâm siết chặt tay. Ôn Cừ Hoa ôm quần áo xoay lên lầu, thèm để ý tới .

 

Dương Khâm chỉ thể theo.

 

Vào phòng, cô thở phì phò sô pha, Dương Khâm ở cửa cô.

 

Thật lâu , nhẹ giọng : "Tiền thuê hộ lý là em trả cho ?"

 

Ôn Cừ Hoa: ?

 

"Em tức giận chắc là giận lo chuyện bao đồng, giận nhiều tiền? Vậy là em trả cho , bao giờ trả cũng , bây giờ đừng giận nữa."

 

Lần đầu tiên nhiều với cô như , mà logic vẫn như một chỉ lo cho .

 

về phía cái túi trong tay , túi trong suốt, thể rõ bên trong là chiếc máy sấy tóc mới mua.

 

Ôn Cừ Hoa lập tức xì như quả bóng xịt.

 

Thôi, giận dỗi gì với chứ, ở trong tù còn vô oán vô hối.

 

 

Loading...