Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 395

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:07
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cũng nửa đêm 12 giờ hơn một tay xách nách mang từ bệnh viện về nhà. Cô lưu của ?

 

Tại gọi cho .

 

Mấy ngày nay vẫn luôn khắc chế, nỗ lực duy trì quan hệ nóng lạnh, xa gần, cũng dám can thiệp quá nhiều chuyện của cô.

 

bộ dạng cô sốt đến đỏ bừng mặt ngoan ngoãn lời, quản cô, quản chuyện trong nhà cô.

 

Nhìn chằm chằm cô uống t.h.u.ố.c xong về phòng ngủ, Dương Khâm trở cửa xách túi đồ cô mang về phòng tắm. Điều kiện căn nhà cũ cô thuê lắm.

 

Hắn tìm cái chậu, xả nước đổ bột giặt , lấy ga giường ngâm .

 

Còn về quần áo, cô phân loại sẵn, tạm thời để sang một bên.

 

Sợ động tĩnh lớn cô tỉnh giấc, Dương Khâm nhanh chóng giặt sạch ga giường vỏ chăn vắt khô, hành lang dài bên ngoài phơi lên dây.

 

Đến 4 giờ sáng, Dương Khâm xuống tầng một. Tầng một một bác gái ở, mấy hôm chính bà chỉ đường cho Dương Khâm chợ sáng.

 

Dương Khâm tìm bà , móc mười tệ, hỏi bà thể giúp giặt ít quần áo .

 

Bác gái lập tức đồng ý, còn giặt ít quần áo cần đến mười tệ, đầu mua cho bà hai bìa đậu phụ với ít rau là .

 

Dương Khâm thấy bà đồng ý, lúc mới lên lầu xách túi quần áo Ôn Cừ Hoa mang về xuống.

 

cũng là quần áo của Ôn Cừ Hoa và đồ riêng tư, tiện giặt, nhưng cũng cô tỉnh với thể bệnh tật còn giặt quần áo.

 

Bác gái giặt quần áo tò mò hỏi : "Tiểu Dương , với cái cô nhà họ Ôn mới chuyển đến quan hệ gì thế? Từ lúc thấy tới, Tiểu Ôn đỡ vất vả hơn nhiều. Mẹ cô bệnh chỉ một chăm sóc, nghĩ cũng thương."

 

Dương Khâm nhàn nhạt : " họ cô ."

 

Anh họ ? Bác gái ngạc nhiên liếc một cái. Chàng trai trẻ thích chuyện, ánh mắt cũng lạnh, nhưng ngày nào cũng thấy xách thức ăn , khiến cảm thấy hiếm lạ.

 

cũng chẳng giống họ, họ nào đối xử với em họ như thế.

 

Quần áo cũng bỏ tiền nhờ giặt hộ.

 

Bác gái giặt xong quần áo còn nhiệt tình phơi giúp, dặn dò Dương Khâm nếu ban ngày trời thì chiều nhớ qua thu quần áo.

 

Dương Khâm gật đầu. Điện thoại trong túi vang lên, bắt máy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-395.html.]

Là Dương Thiên.

 

"Anh, em ."

 

"Ừ."

 

"Anh đang ở thế, là qua chỗ em ở tạm . Tuy chỗ em là ký túc xá điều kiện lắm nhưng thể ở tạm qua ngày. Hơn nữa em cái gì cũng , ở đây đang cần , quan tâm tiền án , qua đây ?"

 

Dương Thiên một dài, Dương Khâm trả lời : "Không cần."

 

Lại : "Cậu đang ở công trường nào?"

 

"Thành phố Thanh Thượng Hà."

 

Thành phố Thanh Thượng Hà.

 

Mắt Dương Khâm lóe lên, trầm giọng : "Ừ, ngày mai qua đó xem ."

 

"Được, giờ đang ở ? Anh đừng ngại, qua bên em ở tiết kiệm khối tiền đấy." Người khác chứ Dương Thiên còn lạ gì? Anh ở Cảng Thành chẳng quen ai, chắc chắn là tìm nhà nghỉ ở .

 

Nhà nghỉ đắt lắm chứ bộ!

 

Ai ngờ Dương Khâm nhàn nhạt : "Mấy ngày nữa hãy , gần đây chút việc."

 

Dương Thiên chút hiểu đầu cua tai nheo gì, Dương thì việc gì chứ.

 

Dương Khâm cúp điện thoại mới mở cửa nhà, lúc cũng hơn 6 giờ, cô vẫn tỉnh.

 

Nếu là ngày thường Dương Khâm chắc chắn bước tới gần phòng ngủ chính nửa bước, nhưng đêm qua cô sốt, chút lo lắng. Lát nữa cô còn bệnh viện, giờ ngày thường cô dậy .

 

Do dự một chút, Dương Khâm vẫn qua giơ tay gõ nhẹ hai cái lên cửa, ai trả lời.

 

Hắn nhíu mày, dùng sức đẩy cửa . Giường trong phòng ngủ chính cũng tính là to, nhưng cô đó đắp chăn càng trở nên nhỏ bé.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Dương Khâm nhiều, đến mép giường đưa tay thử nhiệt độ trán cô.

 

Cũng .

 

vẫn còn sốt.

 

 

Loading...