trong sáng, từng những ý nghĩ thể để khác .
Tuy rằng hiện tại nén xuống sâu, dám nghĩ tới, nhưng cũng thản nhiên như cô.
Hắn chú ý đến cô, cô sống , liên quan gì đến cái lòng c.h.ế.t tiệt nào cả.
Chỉ một nguyên nhân.
Hắn thích cô, cho cô sống .
Khổ của bản bao giờ cảm thấy gì to tát, nhưng hai tháng nay cô hạnh phúc, liền luôn cảm thấy bình thường.
Cho nên mới thuê luật sư, thử một xem .
Vạn nhất ông trời vẫn nguyện ý chiếu cố một chút, lẽ vài năm thể rời khỏi nhà tù.
Nếu đến lúc đó cô sống , một cái thể từ đây xuất hiện nữa.
Còn nếu cô sống .
Hắn sẽ nghĩ cách cho cô sống hơn.
Ôn Cừ Hoa Dương Khâm thuê luật sư, Diệp Trăn chỉ với cô là quần áo vặn. Cô : "Vừa là ."
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Trăn bắt đầu tiếp tục lật xem hồ sơ của Từ Lâm Dương. Huyện Hóa Thành, cô định sẽ tự đến đó một chuyến. Thực năm ngoái cảnh sát huyện Hóa Thành đến thăm dò nhà Từ Lâm Dương .
Cũng ngay lúc , một cuộc điện thoại từ Lang Thành gọi tới cá nhân của cô . Cô còn nhớ , là một trong ít bạn của Dương Khâm - Thẩm Hoài.
Cô chần chờ một chút bắt máy, đầu dây bên truyền đến giọng của Thẩm Hoài: "Chào Diệp Trăn, tình hình gần đây của Dương Khâm ? xin gọi điện thoại cho một ."
Diệp Trăn bất đắc dĩ : "Tháng dùng hết lượt ."
Thẩm Hoài: ?
Ngoài , còn ai gọi điện cho Dương Khâm nữa ?
"Vậy ngày mai là sang tháng , xin..."
"Chắc Dương Khâm dùng mất cơ hội mỗi tháng một của ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-377.html.]
Thẩm Hoài: ?
Diệp Trăn gì giấu Thẩm Hoài: "Cô gái mà Dương Khâm cứu, mấy tháng nay đều đến thăm."
Thẩm Hoài tức khắc chút kích động: "Cô nhớ ?!" Nếu cô nhớ , thể tòa chứng, ...
"Không , đưa cô đến bệnh viện từ thiện một , khi gặp Dương Khâm cô ấn tượng với . Hơn nữa tình trạng hiện tại của cô thích hợp để nhớ , nhà cô xảy chút chuyện."
Thẩm Hoài trầm mặc.
" định huyện Hóa Thành một chuyến, Dương Khâm đồng ý tìm luật sư , ..."
" cùng cô!" Thẩm Hoài chút do dự, " xin nghỉ phép ngay đây, chúng gặp ở huyện Hóa Thành."
"Được."
Cúp điện thoại, Diệp Trăn nghĩ, Dương Khâm vẫn còn hai bạn . Thẩm Hoài là một, còn một nữa lái xe tải đến Cảng Thành buôn bán, từng gửi đồ cho Dương Khâm nhưng từ chối nên đến nữa, nhưng mỗi đến Cảng Thành đều tìm cô hỏi thăm tình hình Dương Khâm.
lẽ Dương Khâm liên lụy phiền bọn họ, khi Ôn Cừ Hoa đến thăm, thi thoảng mới điện thoại, hai phút cúp.
Diệp Trăn quyết định huyện Hóa Thành liền nộp báo cáo, ngày hôm bắt xe luôn.
Khi tháng 11 đến, thời tiết trở lạnh. Dương Khâm do dự lâu, cuối cùng vẫn mặc bộ quần áo Ôn Cừ Hoa mua cho. Không cần thiết gây khó dễ với tiền bạc, đây đều là tiền cô vất vả kiếm .
Thấy Dương Khâm giặt sạch quần áo mặc , bạn tù nhịn hâm mộ hỏi: "Nghe gần đây một cô gái xinh đến thăm mày, là yêu mày hả? Còn mua quần áo cho nữa chứ."
Động tác của Dương Khâm khựng , thần sắc lãnh đạm: "Đừng linh tinh."
"Không yêu."
Hắn bao giờ thích giải thích, nhưng chuyện liên quan đến cô, để khác suy đoán lung tung.
Cũng thích tên cô đặt cạnh tên , hiện tại đang tù.
Ôn Cừ Hoa đến ngày cuối cùng của tháng 10, Dương Khâm cho rằng ngày cuối cùng của tháng 11 cô cũng sẽ đến.
Ai ngờ mới mùng 6 tháng 11 thăm gặp. Hắn nhíu mày, nhịn nghĩ cô gặp rắc rối gì .
đến phòng thăm gặp, liếc mắt một cái thấy Ôn Cừ Hoa, mà là Hà Húc Dương.