Ôn Cừ Hoa cảm thấy thật sự kỳ quái, rõ ràng yêu, tại theo thời gian càng phát hiện yêu nhiều hơn nữa.
Hai mười ngón tay đan , chậm rãi bước trong màn đêm.
Sáng ngày hôm lúc 8 giờ, khi Dương Khâm thu dọn xong, Ôn Cừ Hoa cũng một chiếc váy len tố nhã. Dương Khâm lấy áo khoác mặc cho cô ngay ngắn chỉnh tề, lúc mới dắt cô xuống lầu.
Lái xe đến làng chài nhỏ cũng mất hơn một giờ, bọn họ thăm bà nội mới tế bái cha .
Lần khi tiệc đính hôn kết thúc, cô của Dương gia chủ động tìm tới Dương Khâm, bà vẫn như , mỗi tháng nhận 300 phí sinh hoạt, bà hiện tại cũng việc gì, thể chăm sóc bà nội Dương.
Bà nội Dương cũng cảm thấy ở làng chài nhỏ cả đời , vẫn là quen sống ở làng chài, Cảng Thành lạ nước lạ cái, ăn uống cũng quen.
Cháu trai bận rộn lo sự nghiệp nuôi gia đình, cháu dâu thì bận việc học, bà cũng qua quấy rầy đôi vợ chồng son mới lãnh chứng.
Ở làng chài nhỏ cũng khá , bà sống cũng thoải mái.
Cho nên lúc Dương Khâm bảo Tiểu Tín đưa bà nội Dương về làng chài nhỏ, sẽ ở nhà cô ruột để dưỡng lão, những lúc lễ tết hoặc khi rảnh rỗi sẽ về thăm bà.
Biết gia thế của Ôn Cừ Hoa, sắc mặt cô ruột đổi nhanh, dù hiện tại thái độ đối với Dương Khâm và Ôn Cừ Hoa đều đặc biệt . Bà cũng con cái, quan hệ họ hàng mà, chắc chắn việc giữ quan hệ quan trọng hơn.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khí sắc của bà nội Dương cũng . Cô ruột tuy tính , nhưng nhận tiền để chăm sóc thì vẫn , Dương Khâm cũng lười so đo những tâm tư nhỏ nhặt đó của bà .
Biết hai vợ chồng son tế bái, bà nội Dương liền giục: "Sớm một chút qua đó, cũng để cho ba thấy con dâu, suối vàng cũng an tâm hơn."
Dương Khâm gật đầu, cuối cùng với bà nội là năm sẽ tổ chức đám cưới.
Đợi hai bọn họ , bà nội Dương liền lấy khăn tay lau nước mắt. Nhìn thấy cháu trai hiện giờ sự nghiệp thành công, còn sắp lập gia đình, cưới là nó thích, bà thật lòng cảm thấy vui mừng, là do cha Dương Khâm suối vàng phù hộ cho đứa con trai đây.
Đến nghĩa trang núi, Dương Khâm bày rượu và thức ăn , còn vàng mã, thoi vàng. Ôn Cừ Hoa đặt bó hoa tươi mà nhờ cô mua giúp lên mộ.
Ôn Cừ Hoa bày hoa xong, nhẹ giọng : "Ba , con chào ba , con là con dâu của hai , cứ gọi con là Viên Viên là ạ. Con và Dương Khâm sắp đám cưới , hai cứ yên tâm giao cho con nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-359.html.]
Dương Khâm ở một bên đốt thoi vàng, ánh lửa chiếu rọi lên mặt , lộ nụ mãn nguyện nơi đáy mắt.
Miệng gì, nhưng trong lòng thầm nhủ: Ba, , con lập gia đình , cưới thích, còn sắp con của chính nữa.
Sau thể con sẽ ít về hơn, nhưng ba yên tâm, khi nào rảnh con nhất định sẽ đưa vợ con về thăm ba .
Trời năm nay tính là lạnh, Tết Âm Lịch mới đón trận tuyết đầu mùa.
Và ngay trong trận tuyết lớn , Dương Khâm rốt cuộc cũng cưới con gái yêu ngay từ cái đầu tiên.
Một năm .
Ôn Cừ Hoa nghiệp, ngày nhận thông báo trúng tuyển cao học, cô còn nhận một kết quả khác của cuộc đời.
"Mẹ!!"
Ôn Cừ Hoa cửa liền nhào về phía bà Thịnh, bộ dạng vô cùng căng thẳng. Bà Thịnh cô một cái: "Thi đậu hả?"
Thi đậu là cái chắc, con bé nỗ lực hơn một năm nay mà!
"Mẹ, con t.h.a.i !"
Cô lấy từ trong túi một tờ giấy đưa cho bà Thịnh, mắt trông mong bà.
Bà Thịnh giật , suýt nữa cầm chắc bình hoa tay: "Có thai?"
"Con với con rể ?"
"Vẫn ." Vốn dĩ hôm nay Dương Khâm cùng cô chờ kết quả, nhưng Ôn Cừ Hoa hẹn với một bạn cùng phòng cũng thi cao học cùng nên để Dương Khâm theo.
ai khi nhận kết quả xong cô nôn nghén dữ dội, bạn cùng phòng liền đưa cô bệnh viện. Ôn Cừ Hoa hoảng quá kịp báo cho , liền chạy thẳng về nhà đẻ.