Quả nhiên, "cầm chứng chỉ hành nghề" xong, so với càng quá đáng hơn. Hiện tại trở nhà mới ở Lang Thành, mỗi một góc đều là nơi thể thăm dò từ đầu. Đặc biệt là chút rượu , hứng thú càng cao.
Gần sáng, bưng nước ấm đưa đến bên miệng nàng, dỗ dành: "Giải khát, coi như tẩm bổ."
Ôn Cừ Hoa trừng , còn tại !
"Ngủ một giấc thật ngon nhé, trưa mua đồ , về sẽ nấu cơm cho em."
Ôn Cừ Hoa buồn ngủ díp mắt, lung tung ừ hứ hai tiếng.
Dương Khâm yêu thích buông, hôn mạnh một cái lên môi nàng.
"Ngủ , bà xã."
Chờ Ôn Cừ Hoa mơ màng tỉnh thì phát hiện Dương Khâm sớm ngoài. Tuy là cảnh mới, nhưng lẽ vì đây là ngôi nhà Dương Khâm dụng tâm sắp đặt, nên Ôn Cừ Hoa nhanh liền hồi thần.
Nàng dép lê ngoài, lúc cửa từ bên ngoài mở . Dương Khâm trong tay xách theo thức ăn, liếc mắt thấy nàng liền : "Tỉnh ?"
Ôn Cừ Hoa về phía , hỏi: "Anh mua xong đồ tế bái ? Lẽ em cùng mới đúng!" Như thì quá vô tâm .
Dương Khâm một bên đặt thức ăn lên bàn bếp, rửa tay xong xoay ôm nàng: "Không , em cùng trở về tế bái là cô con dâu tuyệt vời nhất ."
Cái gì mà con dâu chứ, mặt nàng chút đỏ.
"Vợ ơi, ngại ngùng ?" Hắn gọi nàng là bà xã, bảo bảo, hôm nay đột nhiên phát hiện gọi "vợ ơi" cũng thuận miệng.
Ôn Cừ Hoa vỗ vỗ : "Em đói bụng , nấu cơm ."
Nhìn thời gian là buổi chiều, Dương Khâm nhanh nhẹn xoay xử lý nguyên liệu nấu ăn. Anh mua một con cá tươi về, đồ đạc ít, hỏi cô: "Hấp là kho tàu?"
Ôn Cừ Hoa nghĩ nghĩ: "Kho tàu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-358.html.]
Ở Cảng Thành ăn đồ hấp nhiều , nàng bồi thêm một câu: "Cho cay một chút nhé."
Anh khẽ: "Được."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ôn Cừ Hoa cũng , liền dựa cạnh cửa phòng bếp nấu ăn. Trong phút chốc, cảm giác như thời điểm cô và mới bắt đầu ở bên , cũng tranh thủ buổi trưa vội vàng trở về nấu cơm cho cô như thế .
Dương Khâm cao chân dài, bàn tay cũng , thái rau thôi cũng thấy cảnh ý vui.
Đợi khi chảo dầu nóng, liền cắt một quả cam đặt cái bát nhỏ, dúi tay cô giục cô ngoài: "Ngoan, sô pha ăn chờ , bên nhiều khói dầu lắm."
Ôn Cừ Hoa gật gật đầu. Hai cùng ăn cơm, khi ăn xong còn ngoài dạo tản bộ.
Tỷ lệ lấp đầy ở Ngân Hà Loan mà cũng ít, Ôn Cừ Hoa vạn gia đình lên đèn, hỏi : "Lúc dự án hot, nếu rời khỏi Lang Thành, chắc chắn cũng sẽ phát triển ."
Dương Khâm nắm c.h.ặ.t t.a.y cô. Việc cải tạo nhà ga cũ ở Lang Thành cũng tất, đang sắp xếp kiểm nghiệm, dự kiến năm sẽ thông xe.
Dự án mới ở trung tâm thương mại xong phần việc của , còn là do Thụy Chiêu phụ trách. Ở Lang Thành quả thực còn dự án nào, trọng tâm sự nghiệp sớm chuyển dời đến Cảng Thành. Dương Khâm bình tĩnh : "Em là quan trọng nhất."
Cô ở , mới thể ở đó.
Những đau khổ do cuộc chia tay mang sớm hạnh phúc hiện tại xóa nhòa sạch sẽ.
Ôn Cừ Hoa , kiễng chân hôn lên má , đau lòng : "Hồi mới sang Cảng Thành phát triển chắc vất vả lắm nhỉ."
Thời gian đầu quả thực chút thích ứng, ngôn ngữ hiểu, các mối quan hệ cũng nắm rõ, chạy cái thủ tục mà khác thấy là nơi khác liền sức khước từ, thiếu những lúc vấp trắc trở khắp nơi.
đó đều là chuyện qua, hiện tại cảm thấy Cảng Thành khá , cô, cũng nhà. Dương Khâm thật sự cảm thấy ở cũng quan trọng.
Không cô, Lang Thành dù là nơi lớn lên từ nhỏ thì vẫn chút lòng trung thành nào.
"Không vất vả, khi đó chỉ nghĩ để theo đuổi em về , mỗi ngày đều nhiệt huyết," đặc biệt là khi gặp , thì càng thấy vất vả, tất cả đều xứng đáng.