Hiện tại Dương Khâm thật vất vả mới sống hơn một chút, cô Dương nghĩ đến chuyện hút m.á.u , nàng là đầu tiên đồng ý!
Thấy nàng thở phì phì, Dương Khâm chạm nhẹ má nàng: "Giận thế cơ ? Em chẳng kiếm tiền để nuôi vợ nuôi con, rảnh lo chuyện khác."
Nuôi vợ nuôi con... Trời khi nàng câu đó, trong lòng nóng bỏng đến nhường nào.
Ôn Cừ Hoa liếc một cái, hừ hừ : "Dù em ở đây, ai cũng đừng hòng chiếm tiện nghi của ."
"Được, chỉ cho em chiếm tiện nghi thôi." Dương Khâm thật một chút cũng giận, đều để ý đến như cô Dương thì thể tức giận , nhưng thấy nàng tức giận , liền cảm thấy loại cảm giác đau lòng, quan tâm.
Hắn thích cảm giác là một nhà với nàng.
Chờ tiệc đính hôn tan cuộc, vợ chồng son Dương Khâm cùng cha Ôn thị tươi tiễn khách. Dương Khâm sắp xếp xe đón ông bà ngoại Thịnh gia cùng bà nội Dương về nhà mới uống nghỉ ngơi. Mọi thứ đều sắp xếp thỏa từ sớm, các trưởng bối đương nhiên cũng xem nhà mới của Viên Viên.
Căn hộ lớn ở Cảng Thành rộng hơn 100 mét vuông, tổng cộng 4 phòng 2 sảnh, trừ phòng ngủ chính phòng để quần áo, còn phòng trẻ em, thư phòng và một phòng cho khách. Nhà mới nơi nào cũng ấm áp, cửa là thể cảm nhận Dương Khâm rốt cuộc yêu chiều vợ đến mức nào. Các đồ vật nhỏ đều là chuẩn cho Ôn Cừ Hoa, bộ căn nhà rộng rãi thoáng đãng.
Buổi chiều Dương Khâm còn đặt bữa tối, mời các trưởng bối ở cũng coi như là tiệc tân gia ấm cúng. Sau khi ăn xong, Dương Khâm bảo Dương Thiên, Tiểu Tín giúp lái xe đưa các trưởng bối về.
Dương Khâm dẫn Ôn Cừ Hoa cửa tiễn cha Ôn gia, đường Ôn thị hỏi một câu: "Đều chuẩn xong ?"
Dương Khâm gật đầu: "Diệp Trăn và Thẩm Hoài đều bố trí xong, đêm nay là thể thu lưới."
Ôn Cừ Hoa thì đồng hồ, nàng nhớ rõ ràng thời gian xảy chuyện là 9 giờ rưỡi. Kiếp ngày hôm nay, nàng cũng là đang đường học vẽ về nhà, qua con ngõ nhỏ đó thì xảy chuyện.
Trong cõi u minh nàng một loại dự cảm, tối nay sẽ còn xảy sự việc tương tự, nhưng 'Từ Lâm Dương' sẽ tay với nàng như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-345.html.]
Dương Khâm cùng Ôn Cừ Hoa tiễn cha Ôn gia lên lầu xong cũng chậm trễ thời gian, xuống lầu lái xe qua con ngõ nhỏ . Ôn Cừ Hoa còn mở cửa sổ xe thoáng qua.
Dương Khâm nhạy bén, trầm giọng hỏi nàng: "Trong giấc mơ là xảy chuyện ở chỗ ?"
Ôn Cừ Hoa khẽ "Vâng" một tiếng.
"Sợ ?" Dương Khâm đưa tay sang nắm chặt lấy bàn tay chút lạnh của nàng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thật là chút sợ, theo thời gian càng ngày càng đến gần 9 giờ rưỡi, nàng vẫn thấy hoảng hốt, sẽ sự mâu thuẫn từ trong xương cốt, sẽ trốn ở trong nhà. thể , càng sợ thì càng đối mặt, nếu 'Từ Lâm Dương' chậm chạp sa lưới, nàng liền một ngày cũng thể an tâm.
Mà tối nay, 'Từ Lâm Dương' sẽ xuất hiện ở đây?
Xe rẽ trái đại lộ Champagne, Dương Khâm qua kính chiếu hậu một cái, ánh mắt tối sầm , nhấn ga tăng tốc, mà kẻ phía cũng bám sát.
"Là ?" Ôn Cừ Hoa cảm nhận thở ngưng trọng trong nháy mắt của , vội hỏi.
Dương Khâm "Ừ" một tiếng, giọng còn tính là vững vàng: "Đừng lo lắng, ở đây."
Đại lộ Champagne một trạm xăng dầu. Dương Khâm khi đến gần trạm xăng hai ba trăm mét liền gia tốc vọt qua, chiếc xe tải nhỏ màu trắng phía đuổi sát buông, chân ga gần như đạp lút cán!
Dương Khâm đ.á.n.h tay lái sang trái hết cỡ, vòng qua cột bơm xăng, nhưng chiếc xe tải nhỏ phía kịp tránh, thế nhưng đ.â.m thẳng đó.
Trong lòng Ôn Cừ Hoa thót lên một cái, từ kính chiếu hậu thấy cảnh tượng . Chiếc xe tải nhỏ màu trắng bốc khói và lửa, nàng gần như chút dám tin tưởng về phía Dương Khâm.
Ánh mắt Dương Khâm nặng nề, vẫn luôn gắt gao chằm chằm chiếc xe tải nhỏ .