Dương Khâm với Ôn Cừ Hoa, vẫy tay: “Lên lầu , sáng mai tới đón em.”
Ôn Cừ Hoa gật gật đầu, theo bọn họ rời .
Cô dặn Thịnh Tuần để ý Thịnh Thừa một chút, đừng uống say quá, lỡ đại hỷ sự ngày mai của cô.
Thịnh Tuần chừng mực, gật gật đầu. Thịnh Thừa kỳ thật cũng ưa Dương Khâm, chính là giận Viên Viên với một tiếng.
Bất quá gì là một bữa rượu giải quyết , Dương Khâm khi lôi kéo ai thì thái độ khác hẳn. Thịnh Thừa uống liền bồi, cái gì đều thể rộng mở , cũng che giấu.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thịnh Tuần hỏi : “Vậy cảnh gia đình như , về cũng ai đỡ đần, Ôn Viên Viên chẳng cái gì cả!”
“Không cần cô , em đều .” Dương Khâm , “Không ai đỡ đần thì tự em , còn thể thuê , cô sống thế nào, về theo em chỉ thể hơn.”
Thịnh Tuần nghĩ nghĩ cũng thấy , “Không ai giúp đỡ thì cũng nghĩa là Ôn Viên Viên cần xử lý quan hệ gia đình phức tạp, cũng .”
“Đừng hiểu lầm, nhà như là , mà là trong tình huống thực tế như , cũng tệ.”
Dương Khâm đối với mấy cái cả, nhấp ngụm rượu, mặt mày sảng khoái: “Có thể cưới cô là đủ , những cái khác đều quan trọng.”
Thịnh Thừa cũng nắm buông, liền ném cho Dương Khâm một câu: “Ôn Viên Viên ở Ôn gia là con một, nhưng hai em thương nó còn hơn em ruột, nếu dám bắt nạt nó, tha cho .”
“Được.” Dương Khâm nhẹ nhàng đồng ý.
Thịnh Tuần cũng để quậy quá muộn, Dương Khâm ngày mai là vai chính lễ đính hôn, thể uống quá chén. Tầm 9 giờ rưỡi liền ai về nhà nấy.
Tiểu Tín đưa Dương Khâm về khu chung cư gần đại học Cảng Thành, báo cáo với Dương Khâm chuyện vợ chồng Tông Văn Việt, Thẩm Hoài, Hà Húc Dương đều sắp xếp thỏa.
Dương Khâm hỏi bà nội thế nào. Bà nội Dương đến cùng cô của 2 ngày , cũng sắp xếp ở khách sạn. Hôm nay Dương Khâm vốn định mời bà nội cùng tham gia tiệc đón gió của Ôn gia, nhưng bà nội Dương thoáng qua đức hạnh của con gái ruột , liền thôi, dù ngày đính hôn cũng thể gặp thông gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-340.html.]
Bà nội Dương tiệc đón gió vui vẻ cô của Dương Khâm phá hỏng. Từ khi đến Cảng Thành, sự phát triển hiện tại của Dương Khâm, mắt cô cứ sáng rực lên, một lòng một nghĩ cách chiếm tiện nghi.
Nếu nhà họ Dương chỉ còn bà là lớn, họ hàng thích tới một ai thì khó coi quá, bà nội Dương thật để cả nhà cô tới Cảng Thành.
Cho nên nhóm bà nội Dương đều do Tiểu Tín cùng Dương Thiên sắp xếp, ngày đầu tiên đến Dương Khâm cùng Ôn Cừ Hoa cũng tự đón tiếp bà nội.
Tiểu Tín đáp: “Anh Dương yên tâm, tối nay bọn em cũng đưa cơm cho bà nội, đều là đồ dễ tiêu hóa cho già. Bà gặp thông gia, vui lắm, bảo ngày mai là ngày lành của , đêm nay nghỉ ngơi thật , ngày mai mặc quần áo mới cháu dâu mua cho.”
Dương Khâm gật đầu, lúc mới lên lầu.
Tuy rằng chỉ một đêm cô ở đây, Dương Khâm rửa mặt xong vẫn sô pha gọi điện thoại cho cô.
“Ngủ ?”
“Vẫn , họ nhỏ của em khó chứ?”
“Không. Thịnh Tuần ngăn , hơn nữa tửu lượng của họ em thấy cũng .”
Ôn Cừ Hoa nhịn , hai trò chuyện một hồi lâu cô mới giục mau ngủ, ngày mai còn dậy sớm chuẩn .
Dương Khâm gật đầu, cuối cùng với cô: “Bảo bối em đừng sợ, đêm mai đều sắp xếp xong.”
Ôn Cừ Hoa đến ‘Từ Lâm Dương’, cô gật đầu: “Em sợ, dù đều ở đây.”
“Ừ, ở đây.”
Cho nên cần sợ.
Cúp điện thoại xong, Ôn Cừ Hoa hít sâu một , qua 12 giờ chính là ngày 23 tháng 8, nhưng lẽ vì sắp đính hôn, cô cảm giác sợ hãi khi ngày đến, lẽ cảm xúc hồi hộp vui mừng còn nhiều hơn sợ hãi một chút.