Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 337

Cập nhật lúc: 2025-12-02 11:53:02
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô nhân viên ngừng khen đeo .

 

Dương Khâm để hai bàn tay cạnh ngắm nghía, càng càng thuận mắt. Sức hút của nhẫn đôi chính là ở chỗ , mặc cho ai cũng sẽ bọn họ là một cặp vợ chồng ân ái.

 

Dương Khâm lúc mới hài lòng, dứt khoát hóa đơn trả tiền.

 

Ôn Cừ Hoa định tháo bỏ hộp, nắm lấy tay: “Đừng tháo, đeo mà.”

 

Hiện tại đeo quá sớm , còn đám cưới mà. Dương Khâm để bụng mấy cái đó, cúi đầu ghé tai cô: “Đeo , như ai cũng em chồng.”

 

Ôn Cừ Hoa suýt bật , cũng chỉ chút tâm tư , cho dù cô đeo, bên cạnh còn ai nữa !

 

Dương Khâm nghiêm túc bày tỏ thái độ: “Em hiểu , khi tổ dự án trường em đầu tiên tới Công viên Rừng rậm đo đạc, liền bạn học nam xum xoe với em, em cũng .”

 

Ôn Cừ Hoa: ???

 

Chuyện từ đời nào .

 

Từ từ, khi đó bọn họ gặp ?

 

Bọn họ gặp ở hội đấu thầu ?!

 

Ôn Cừ Hoa thể tưởng tượng nổi, đường về truy hỏi một : “Cho nên hội đấu thầu em là sinh viên đại học Cảng Thành! Anh sớm ?!”

 

Dương Khâm nhàn nhạt : “Coi như , lúc rõ lắm, em xuống xe, che khuất em, chỉ thấy cái bóng lưng.”

 

Không rõ mà còn nhớ kỹ bạn học nam hiến ân cần cho cô . Ôn Cừ Hoa hừ một tiếng.

 

Dương Khâm sách mách chứng: “Sang năm em còn trường thi lên thạc sĩ, cũng thể lúc nào cũng mang theo giấy đăng ký kết hôn, đeo nhẫn cưới là vặn, như thì ai cũng …”

 

“Ai cũng em một ông chồng bình giấm chua.” Cô tức giận chặn miệng : “Dương Khâm, thật tìm cớ để ghen đấy.”

 

Dương Khâm , cũng cảm thấy mất mặt: “Không còn cách nào khác, bà xã quá xinh quá thích.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-337.html.]

Ôn Cừ Hoa đỏ mặt, ngay đó cúi đầu bàn tay đang giao của hai , chiếc nhẫn lấp lánh rực rỡ, đến lạ thường.

 

Ngày 22 tháng 8 nhanh chóng đến, Dương Khâm sáng sớm bắt đầu dậy sửa soạn bản .

 

Nguyên bộ tây trang, đồng hồ, cạo râu còn dùng kem cạo râu, mùi hương mát lạnh, tóc chải chuốt gọn gàng , lộ khuôn mặt tuấn.

 

Mày rậm mắt sáng, mũi cao thẳng, cốt cách đàn ông quá ưu việt.

 

Ôn Cừ Hoa dụi mắt lảo đảo tới, liếc mắt một cái liền thấy gương trong phòng tắm đang chỉnh kiểu tóc, trong miệng tựa hồ còn ngâm nga khúc nhạc, tâm tình thể hơn.

 

Cô dựa tường dáng vẻ đỏm dáng của , đến mức ?

 

Dương Khâm từ trong gương thấy bà xã nhà , tức khắc mặt mày mỉm xoay một phen kéo cô đến . Hắn cao hơn cô gần một cái đầu, đối diện với cô trong gương hỏi: “Thế nào?”

 

“Đẹp trai.”

 

Quá lệ. Dương Khâm truy vấn: “Nghe nhạc phụ nhạc mẫu bà ngoại nghiên cứu, ông ngoại cũng giống nhạc phụ, bọn họ thể thích ăn?”

 

Ôn Cừ Hoa cảm thấy quá căng thẳng, tuy rằng lát nữa sân bay đón , nhưng ngoài, đều là nhà cả.

 

Cô dỗ : “Anh chỗ nào cũng , bọn họ nhất định đều sẽ thích .”

 

Dương Khâm cũng tự tin, chính là đặc biệt coi trọng đầu tiên gặp trưởng bối quan trọng trong nhà cô, đời mấy , quá nhiều kinh nghiệm ở chung với trưởng bối, cho nên khó tránh khỏi chút khẩn trương.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Trong đầu nghĩ ngợi nhiều, cũng chậm trễ việc lấy kem đ.á.n.h răng cho cô, bưng ly nước đưa đến bên miệng cô.

 

Cô cúi đầu rửa mặt, liền ở lưng dùng tay giúp cô vén tóc dài.

 

Rửa mặt xong, đưa khăn lông, nước hoa hồng, kem dưỡng cho cô, một bộ quy trình sớm nhớ kỹ trong lòng.

 

Ôn Cừ Hoa cảm thấy đôi khi hầu hạ cô thật sự quá mức, nhưng thấy bộ dáng thích thú như , cô cũng lười quản.

 

Thay xong quần áo, Dương Khâm cô ăn xong bữa sáng mới đưa cô cửa. Hắn chở Ôn Cừ Hoa, Tiểu Tín và Dương Thiên lái thêm hai chiếc xe theo phía đến sân bay đón .

 

 

Loading...