Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 327

Cập nhật lúc: 2025-12-02 11:52:52
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà Thịnh : “Nếu nhờ cháu, bác cũng Viên Viên hôm nay còn thể bình an ở đây . Khi chúng cha còn hiểu rõ chuyện gì, là cháu ở bên cạnh hết đến khác che chở cho con bé.”

 

Nếu bà Thịnh chỉ cảm thấy phẩm hạnh các phương diện của Dương Khâm đều tồi, chồng bà cũng coi trọng nên bà mới tán thành.

 

Thì mắt, bà thực sự chấp nhận Dương Khâm là trong nhà.

 

Sự yêu thương dành cho con gái bà, thua kém bất kỳ ai.

 

Bà Thịnh về phía con gái, thấy dáng vẻ an tâm của cô, liền là vì Dương Khâm ở bên cạnh, cho nên dù đối mặt với tên ác ma đáng sợ như , cô vẫn thể bình tĩnh đến thế.

 

Bà Thịnh lau nước mắt, với hai : “Hôm nay cứ ở nhà , đừng nữa. Ba các con sẽ theo sát chuyện , sự kiện ác tính như , để tránh cho những cô gái khác trở thành nạn nhân, xứng đáng để bộ cảnh sát Cảng Thành nâng cao cảnh giác.”

 

Cứ như , chỉ riêng phân cục của Diệp Trăn, mà tiếng của ông Ôn, vụ án ngay trong đêm đó phân thành một trong những trọng án của các cục, bộ Cảng Thành đều liên hợp truy bắt ‘Từ Lâm Dương’.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Mục đích Dương Khâm đến đây cũng là vì điều đó. Những chuyện khác sẽ mượn danh phận của Ôn thị, chỉ riêng chuyện liên quan đến an nguy của Ôn Cừ Hoa, thể bất chấp tất cả.

 

Một bảo vệ cô là đủ, sợ bản chỉ cần một chút sơ sẩy, sẽ xảy chuyện khiến hối hận cả đời.

 

Cho nên Dương Khâm ở bên cạnh cô, xây dựng cho cô một bức tường thành kiên cố.

 

Trước khi ngày 23 tháng 8 đến, nếu thể nắm tung tích của ‘Từ Lâm Dương’ thì càng , còn thì chỉ cần đợi tự chui đầu lưới ngày hôm đó.

 

Lần Dương Khâm cần ngủ ở thư phòng nữa, dù cha Ôn cũng chuyện con gái tự chạy tới Lang Thành, đôi trẻ sớm sống chung, hiện tại tình huống đặc thù, bên cạnh con gái bảo vệ vẫn hơn để cô ngẩn ngơ một .

 

Dương Khâm sợ hợp lễ nghĩa, mãi đến khi chính miệng bà Thịnh lên tiếng, mới bước phòng Ôn Cừ Hoa buổi tối.

 

Ôn Cừ Hoa kéo xuống. Vừa chuyện với ba , cô một câu cũng cần , thậm chí khi giận chuyện cô tự ý chạy đến Lang Thành, đều cô chắn cơn giận của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-327.html.]

 

Hắn thực sự mang cho cô cảm giác kiên định và an tâm, giống như chỉ cần ở bên cạnh, cô cần suy nghĩ gì, cần lo lắng gì, sẽ vì cô mà tất cả.

 

Ôn Cừ Hoa trong khuỷu tay , hai yên lặng, Dương Khâm đột nhiên thấy cô mở miệng, giọng trầm tĩnh.

 

“Dương Khâm, em Lang Thành ?”

 

Hắn trầm mặc một chút: “Bởi vì giấc mơ .”

 

Cô ừ một tiếng: “Là , mà cũng . Trong mơ em quên mất cứu em, nhưng giấc mơ bảo em đến Lang Thành giúp một , đó thể sẽ gặp một chuyện , em qua đó tránh một vài t.a.i n.ạ.n của nửa đời …”

 

“Giống như nếu em thành chuyện , cũng thể đổi vận mệnh của chính .”

 

nực là em mặt mũi đó , ngay cả tên đó thế nào cũng rõ, cũng … hóa cứu em chính là , và vận mệnh của em vẫn luôn cùng một nhịp thở, gắn bó chặt chẽ.”

 

Cho nên ngay từ đầu, cô đối với Dương Khâm bao giờ ấn tượng .

 

Dương Khâm hiểu, nghĩ tới một sự kiện.

 

Ánh mắt Dương Khâm tối xuống: “Cho nên em mới chạy đến công trường, bảo đừng quấn lấy em, ?”

 

buồn bã gật đầu: “Nếu em quên, em nhất định sẽ buồn như , em nhất định ngay từ đầu sẽ quấn chặt lấy , em sẽ yêu ngay từ khoảnh khắc đầu tiên.”

 

Dương Khâm ôm chặt lấy cô, vùi mặt hõm cổ cô, hồi lâu trầm giọng : “Như .”

 

“Như .”

 

 

Loading...