Ôn Cừ Hoa bình tĩnh gỡ tay : “Tay thương, để em giúp tắm.”
“Bảo bối.” Hắn dường như kinh ngạc vì cô giúp tắm rửa, nhưng ngay đó trong lòng mềm nhũn đến lạ lùng.
Viên Viên của đang đau lòng vì .
Ôn Cừ Hoa cởi bỏ cúc áo sơ mi của , cúi xuống tháo thắt lưng.
Cô gỡ vòi hoa sen xuống, còn lấy cái ghế dựa để .
Ôn Cừ Hoa chỉnh nước ấm , tránh cánh tay đang thương của , nhẹ nhàng cọ rửa tấm lưng với những đường cơ bắp rõ ràng.
Khi đầu ngón tay cô nhẹ nhàng chạm , khó thể kiềm chế mà run lên một cái, bàn tay trái đặt bên sườn đùi chậm rãi nắm chặt thành quyền.
Ôn Cừ Hoa tâm tạp niệm, tay của đập cửa kính xe nên đầy vết thương, cô giúp tắm cũng là để tiện kiểm tra xem còn vết thương nào khác cố ý giấu cô .
May mắn là .
Ôn Cừ Hoa cầm xà phòng tạo bọt, thoa lên lưng .
“Dương Khâm, cúi đầu xuống thấp một chút.” Tay cô luồn qua chân tóc cứng của , động tác ôn nhu. Nắm tay đang siết chặt của Dương Khâm chậm rãi buông lỏng, nhắm mắt .
Cuối cùng cô cầm khăn lông, giúp lau khô nước đầu và .
Ở đây quần áo dự phòng, cô chỉ thể lấy chiếc khăn tắm to quấn tạm quanh hông cho .
Cũng may thời tiết nóng, quần áo giặt xong phơi một đêm là thể khô.
Dương Khâm cô cầm bộ quần áo dính m.á.u của kiên nhẫn giặt sạch bằng xà phòng từng chút một, ánh mắt ngày càng dịu dàng, trong lòng dần dần tĩnh lặng .
Ôn Cừ Hoa giặt sạch sẽ xong, một tay bưng thau, một tay kéo cánh tay thương của ban công, cùng phơi quần áo.
Hai gì cũng dính lấy , Ôn Cừ Hoa giũ phẳng quần áo đưa cho , vóc dáng cao, nhẹ nhàng liền treo lên .
Cũng may ở phòng ngủ chính cũng chuyển một bộ chăn đệm mới tới, Ôn Cừ Hoa khom lưng trải giường, liền lưng .
Chờ cô bận rộn xong, vòng tay ôm lấy eo cô, đầu gác lên vai cô, gắt gao ôm chặt buông.
Vẫn là Ôn Cừ Hoa xoay , kéo cùng xuống.
Quần áo của Dương Khâm đều giặt, khi cô cởi khăn tắm quanh hông , rõ ràng thể cảm giác căng cứng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-325.html.]
Trong lòng Ôn Cừ Hoa cảm thấy chút buồn , đàn ông thấy cô là lao như hổ đói, bây giờ trở nên hàm xúc thế .
Cô hỏi : “Muốn ?”
Đôi mắt Dương Khâm lập tức khóa chặt lấy gương mặt cô, ánh mắt như ngọn lửa u tối xẹt qua.
Sao thể chứ.
Càng rõ chân tướng, càng thấy sợ hãi, càng ôm chặt lấy cô, nhất là một khắc cũng rời xa.
Ôn Cừ Hoa nhận câu trả lời lời, cô cong môi , hôn lên môi .
“Tay thương, hình như ảnh hưởng lắm nhỉ?”
Hắn trầm giọng : “Không ảnh hưởng.”
Dùng sức là tay.
Dương Khâm xoay phủ lên, đem yêu lặp lặp khảm trong lòng ngực.
Vừa mạnh mẽ hung hãn, gần như thể dừng .
Hai tay Ôn Cừ Hoa vòng lấy cổ , chằm chằm lớp mồ hôi mỏng khuôn mặt tuấn tú.
Cô hiếm khi dung túng như , cho dù kiềm chế, cô cũng chịu đựng đến cùng.
Gần đến bình minh.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hắn ghé tai cô, thở còn chút gấp gáp: “Bảo bối, mệt ?”
Ôn Cừ Hoa mệt đến mức cánh tay sắp nhấc nổi, lỏng lẻo ôm lấy . Trên gương mặt xinh quá mức , tất cả đều là ráng hồng nổi lên vì , kiều diễm động lòng .
Dương Khâm mạc danh bật , Viên Viên của mệt đến mức lời.
Cô quyến rũ như , thật sự nhịn , cũng nhịn.
Hắn xoay nghiêng, thuận thế kéo cô lòng, vỗ vỗ lưng cô: “Ngủ .”
Ôn Cừ Hoa thể cảm nhận đang giúp cô lau , nhưng cô thực sự quá mệt mỏi, buồn ngủ đến mức còn tinh lực để nhớ chuyện đêm qua.
Dương Khâm thu dọn xong xuôi, cũng ôm cô chìm giấc ngủ.
Mãi cho đến chiều, hai mới lượt tỉnh .