"Hắn là huyện Hóa Thành, nếu tra kỹ hơn, nhất chúng tự qua đó thăm dò."
Rốt cuộc thời buổi thông tin hộ khẩu cũng chắc đầy đủ chính xác, kể Từ Lâm Dương là sinh hơn bốn mươi năm , khi đó việc đăng ký thông tin cũng thiện.
" sẽ tự ." Dương Khâm cụp mắt, "Cảnh sát các cô quá gây chú ý."
" sẽ lấy phận thương nhân tới mua đất đầu tư để qua đó, sẽ dễ điều tra hơn."
Ôn Cừ Hoa định mở miệng, Dương Khâm : "Đừng lo lắng cho , sẽ một , sẽ đưa Tiểu Tín và Dương Thiên cùng."
Dương Thiên đợt cũng giải quyết xong việc ở Lang Thành cho , tới Bảo Hoa ở Cảng Thành báo danh.
Diệp Trăn cũng cảm thấy biện pháp thích hợp. Anh qua đó đầu tư mua đất, địa phương chắc chắn sẽ giống như đối với cảnh sát mà sợ phiền phức hé răng. Dương Khâm lão luyện, khẳng định thể moi chút gì đó.
Phải rõ thế của Từ Lâm Dương , còn động cơ gây án của , mới thể thực sự khiến sa lưới và chịu trừng phạt thích đáng.
Dương Khâm Ôn Cừ Hoa lo lắng cho , trấn an cô: "Lần tự dụ bắt , cộng thêm tội tấn công cảnh sát bỏ trốn cũng mới phán bảy năm. Anh sẽ để em lấy mạo hiểm, nếu thể tìm những vụ án khác , thì thể một vất vả suốt đời nhàn nhã."
"Loại tai họa như thể để thả ngoài nữa!"
Ôn Cừ Hoa lý, cũng . Anh quyết định thì sẽ dễ dàng đổi, thậm chí cô cũng đây là một phương pháp .
Diệp Trăn mở miệng: "Tớ sẽ liên hệ với cảnh sát huyện Hóa Thành, Viên Viên cứ yên tâm ."
Diệp Trăn cảm thấy Dương Khâm thật sự đàn ông, việc xúc động mà còn đầu óc. Anh sẵn sàng xông lên phía che chở cho Viên Viên, cô thật sự cảm thấy Ôn Viên Viên tìm đối tượng đúng .
Trên đường về, Dương Khâm còn liên tiếp dỗ dành cô: "Anh nhiều nhất là một tuần, mấy ngày nay em xin nghỉ đừng đến phòng mỹ thuật nữa, đảm bảo sẽ trở về an ?"
Ôn Cừ Hoa liếc một cái, "ừ" một tiếng: "Anh mỗi ngày sáng trưa chiều đều báo bình an."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-317.html.]
"Được." Anh khẽ, nắm tay cô.
Ôn Cừ Hoa khi hai tên tội phạm, cô chắc chắn thể đến phòng mỹ thuật học nữa, ai cũng gánh nổi thêm một t.a.i n.ạ.n nào nữa.
Đời là ngày 23 tháng 8.
Đời chắc, rốt cuộc xảy nhiều biến cố như , Từ Lâm Dương thể tay với cô bất cứ lúc nào khi cô một .
Mà giải quyết , cô và Dương Khâm tùy thời sẽ đối mặt với vận mệnh giống đời , cho nên chỉ thể chủ động xuất kích.
"Đừng để thương nữa," cô , trong lòng đau xót. Cảng Thành, Kinh đô, còn thiết lập bẫy bắt Từ Lâm Dương, thương nhiều .
Dương Khâm đáp ứng cô: "Sắp đính hôn với em , chắc chắn thể thương, chậm trễ cái gì cũng thể chậm trễ đại sự cả đời của ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô cuối cùng cũng nở nụ . Dương Khâm dừng xe, ôm cô hôn một lúc lâu mới buông , xuống xe mở cửa, xách vali đưa cô lên lầu.
Ông Ôn và bà Thịnh còn về, Ôn Cừ Hoa chủ động bếp tìm thức ăn và cơm, hâm nóng , bắt ăn no mới .
Dương Khâm cô ở trong bếp tay chân vụng về bận rộn, tuy rằng thuần thục, nhưng cô cũng một chút việc nhà.
Anh thầm nghĩ trách lúc xuống bếp cô luôn thích , hóa yêu bận rộn vì , quả thật là chuyện thỏa mãn và rung động thôi.
Muộn một chút, Dương Khâm hôn lên trán cô ở cửa, mới xoay xuống lầu.
Ôn Cừ Hoa từ bên cửa sổ xe rời . Anh huyện Hóa Thành, cô giúp gì, nhưng ít nhất thể cho an tâm.
Cô chuyển giao hết công việc ở phòng mỹ thuật cho bạn học cùng khoa, an tâm ở nhà sách ôn tập thi lên thạc sĩ.