Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-12-02 07:21:27
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Cừ Hoa nắm chặt lấy , nép lòng n.g.ự.c : "Chúng về phòng ."

 

"Được."

 

Dương Khâm tùy ý để cô ôm, đó rửa sạch bát đũa, bế cô một đường trở về phòng.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Ai ngờ cửa, Ôn Cừ Hoa liền ngước mắt chặn môi .

 

Anh còn kịp bật đèn, Ôn Cừ Hoa hôn : "Đừng bật đèn, bế em bên cửa sổ."

 

Dương Khâm nào chịu sự trêu chọc của cô, ánh mắt tối sầm , gia tăng lực đạo đáp trả, một bên ôm cô bước nhanh đến cửa sổ.

 

Ánh trăng theo đó rọi , Ôn Cừ Hoa một tay kéo tấm rèm trắng mỏng manh, một bên duỗi tay cởi bỏ cúc áo n.g.ự.c .

 

Dương Khâm cô quấn đến đầy bụng lửa, nhưng vẫn quên khàn giọng : "Bảo bối, đêm nay nghỉ ngơi ?"

 

Buổi chiều quấn cô dữ dội, rõ ràng buổi tối cô còn đang giận mà.

 

Ôn Cừ Hoa hàm hồ đáp : "Một thôi."

 

Dương Khâm sự cho phép, động tác vốn kiềm chế nháy mắt liền trở nên càn rỡ. Cô đột nhiên nhiệt tình như , một chút cũng chống đỡ nổi.

 

Chờ khi Dương Khâm định rút về phía mép giường lấy đồ, Ôn Cừ Hoa bỗng túm chặt lấy : "Đêm nay cần cái đó."

 

Ánh mắt Dương Khâm thâm trầm: "Nếu em bé..."

 

"Có thì sinh ." Sáu tháng cuối năm Ôn Cừ Hoa cơ bản việc học gì, chỉ cần ôn tập thi lên thạc sĩ là . So với những điều đó, lẽ vì ngày 23 tháng 8 ngày càng đến gần, nỗi bất an đáy lòng thúc đẩy cô cùng thêm nhiều ràng buộc.

 

Hơi thở Dương Khâm bỗng chốc trở nên thô nặng, khắc chế : "Bảo bối... thì kết hôn ..."

 

Cô rõ ràng từng sang năm nghiệp xong mới suy xét chuyện kết hôn, vẫn luôn ghi tạc trong lòng.

 

Thấy lằng nhằng, Ôn Cừ Hoa kéo cách, ngước mắt chằm chằm mắt : "Anh kết hôn sớm hơn ?"

 

Anh đương nhiên là .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-314.html.]

Anh đến phát điên lên .

 

Thấy nhẫn nhịn đến mức gân xanh trán đều nổi lên, bàn tay đỡ eo cô mồ hôi thấm cả cô.

 

Cô hôn lên môi , cố ý chơi : "Sao gì, ?"

 

Dương Khâm thấy cô như , mắt đen trầm xuống, bất chấp tất cả dùng hành động thực tế cho cô , đến mức nào.

 

Đến nửa đêm về sáng, Ôn Cừ Hoa mới việc trêu chọc một đàn ông mà tâm ý đều là cô, đang sung mãn sức lực thì hậu quả tồi tệ đến mức nào.

 

Giống như khi cô buông lời đồng ý thể kết hôn sớm, thể sinh con, liền càng kiêng nể gì nữa.

 

Ôn Cừ Hoa cuối cùng cũng bế tắm rửa như thế nào, ngủ .

 

Chỉ đến ngày hôm khi mặt trời lên cao, cô tỉnh nắng to, thật sự nhịn nhăn mặt : "Dương Khâm, từ lúc chúng đến Vân Dao tới giờ hề bước chân khỏi cửa khách sạn."

 

Anh kéo cô bậy cả buổi chiều, nửa đêm cô trêu chọc một .

 

Hai vất vả lắm mới du lịch một , thời gian bỏ phí.

 

Dương Khâm sờ sờ đầu cô: "Không , giữa trưa nắng lắm, chờ buổi chiều mặt trời xuống núi chúng ngoài chụp ảnh. Nhiếp ảnh gia hẹn , váy cưới nãy cũng đưa tới."

 

"Váy cưới? Anh chuẩn từ bao giờ?" Cô kinh ngạc .

 

"Thời gian gấp, tìm hẹn nhà thiết kế may đo, xong thuê máy bay đưa tới Vân Dao, khéo hôm nay tới nơi. Chụp ảnh em thể mặc, lát nữa dậy thử xem thích , còn thời gian sửa."

 

"Chờ khi kết hôn sẽ đặt thêm một bộ nữa, bộ dùng để chụp ảnh thôi."

 

Ôn Cừ Hoa còn tưởng rằng đến Vân Dao bọn họ sẽ xem các cửa hàng váy cưới, thuê một bộ sẵn, ai sớm sắp xếp thỏa cho cô.

 

Cô tức khắc còn tâm trạng nữa, vội vàng dậy rửa mặt trang điểm sửa soạn, gấp gáp thử chiếc váy cưới đặt cho cô.

 

Dây áo phía chút rườm rà, Ôn Cừ Hoa ở trong phòng tắm gọi : "Dương Khâm, đây giúp em."

 

Anh đáp lời, tới. Chỉ là liếc mắt một cái thấy vai và cổ ngọc ngà của cô đầy những vết đỏ, trong phút chốc đôi mắt tối sầm, vội qua giữ tay cô : "Bảo bối, bộ mặc ."

 

 

Loading...