Bên gối dây buộc tóc, đồng hồ mà cô tiện tay để đó, Dương Khâm tự chủ một cái.
Các bạn cùng phòng đều ở cửa xem , đàn ông như , hoa khôi Ôn tìm ở thế?!
Trưởng phòng nhịn : "Ôn Ôn, nếu hai kết hôn, bọn tớ nhất định phù dâu đấy!"
Ôn Cừ Hoa uống một ngụm nước trái cây, thản nhiên : "Được thôi, sang năm mời các ."
Sang năm?
"Các sang năm liền kết hôn á! Cậu đang chuẩn thi lên thạc sĩ ?!" Các bạn cùng phòng khiếp sợ.
Ôn Cừ Hoa để bụng chút nào: "Thi thạc sĩ cũng thể kết hôn mà, hơn nữa bọn tớ đều gặp phụ ."
Không riêng các bạn cùng phòng khiếp sợ cô, ngay cả Dương Khâm cũng cấm mà dừng động tác, ôn nhu về phía cô.
Anh thực thích cách cô với ngoài rằng cô sắp kết hôn với , bọn họ gặp phụ , nhận sự ủng hộ của .
Dương Khâm thu dọn đồ đạc trong ký túc xá của Ôn Cừ Hoa bỏ cốp xe , đó một tay xách vali, một tay nắm tay cô, ánh mắt của bao , rời khỏi trường Đại học Cảng.
Ôn Cừ Hoa bọn họ qua liền ít tiếng bàn tán.
Dù cũng là hoa khôi Đại học Cảng, việc cô công khai yêu đương hào phóng trong sân trường vẫn khiến khiếp sợ.
khi thấy đàn ông bên cạnh cô, hẹn mà cùng đều cảm thấy hai bọn họ thật sự xứng đôi.
Ôn Cừ Hoa cứ tưởng Dương Khâm sẽ gấp gáp chờ nổi mà đưa cô về nhà , ai ngờ đưa cô về nhà bố .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô kinh ngạc . Dương Khâm suy nghĩ cặn kẽ, nếu sang năm thể kết hôn, thì đính hôn . Mà nếu đính hôn, thì việc đưa cô trực tiếp về căn nhà thuê tạm thời là thích hợp.
Anh xoa đầu cô, hỏi ý kiến: "Bảo bối, kỳ nghỉ hè chúng ... đính hôn ?"
Thấy cô kinh ngạc, vội vàng : "Em cần lo lắng gì cả, tất cả cứ để chuẩn ."
Ôn Cừ Hoa thấy dáng vẻ chút căng thẳng của , khỏi buồn , gật đầu: "Được thôi, thì đính hôn ."
Nếu quyết định sẽ gả cho , cô ngại đính hôn để cho cảm giác an .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-304.html.]
Dương Khâm bỗng chốc rạng rỡ, ánh mặt trời trong đáy mắt cũng che giấu sự sung sướng.
Đã gặp qua phụ và sự tán thành, Dương Khâm thể cùng cô lên lầu về nhà. Anh ôm sách vở của cô, xách tận trong phòng.
Vừa đặt sách xuống, liền thấy tiếng đóng cửa.
Giây tiếp theo, Ôn Cừ Hoa tới, từ phía ôm chặt lấy eo .
Khóe môi Dương Khâm khẽ nhếch, chậm rãi xoay , bế bổng cô đặt lên bàn, rũ mắt tìm môi cô, hôn một cách dịu dàng nghiêm túc.
Đến khi buông cô , thở cô rối loạn, đưa tay chậm rãi miêu tả vết thương mặt .
Sao thể trai đến mức chứ?
Bất kể bao nhiêu , vẫn là nhất mà cô từng gặp.
"Bảo bối, em còn như nữa, sẽ nhịn ." đây là ở nhà cô, thích hợp, thể bừa.
Ôn Cừ Hoa , ghé sát hôn lên má .
"Ở nhà ăn cơm tối ."
"Được, nhưng ngoài một chuyến ."
Ôn Cừ Hoa khó hiểu, nhưng Dương Khâm rõ ràng ý định cho cô .
Cô đành cho rằng việc công tác cần xử lý. Dương Khâm , Ôn Cừ Hoa chủ động gọi điện cho ba , hỏi xem mấy giờ họ về nhà.
Khoảng 7 giờ tối, Ôn Cừ Hoa cùng bà Thịnh bận rộn một hồi, xong một đĩa hải sản và đĩa trái cây, dì giúp việc nấu thêm sáu món ăn.
Ngay cả ông Ôn cũng về, nhưng Dương Khâm vẫn thấy bóng dáng .
Ôn Cừ Hoa gọi điện thoại cho cũng thấy bắt máy.
Cô khó tránh khỏi nhíu chặt mày, chốc chốc đến cửa sổ ngóng xuống .
Cả nhà đợi đến 7 giờ rưỡi, Ôn Cừ Hoa thấy tiếng xe dừng . Cô dậy mở cửa, bao lâu đàn ông liền hai ba bước thở hổn hển chạy lên lầu, trán lấm tấm mồ hôi nóng.