chỉ tâm tư nên , đối với chính cũng để bụng. Được chăng chớ, ở trong tù ở bên ngoài cũng gì khác biệt.
Hắn đối với nhân sinh, theo đuổi.
Diệp Trăn hôm nay sẽ nữa, dứt khoát chuẩn .
Ai ngờ lên tiếng: “Lần đừng loại chuyện nữa.”
Diệp Trăn chậm rãi xoay .
Tay Dương Khâm chậm rãi vuốt ve con thú bông trong lòng bàn tay, giọng bình tĩnh: “Loại địa phương , đừng để cô tới.”
Nhà tù thể là nơi gì chứ?
Cô nên tới đây.
Đường môi Dương Khâm mím thật chặt, chằm chằm chú ch.ó nhỏ bằng len . Sao mà đan cái gì cũng ngốc nghếch thế .
Cũng là ai, còn với , vẫy tay với .
Cho nên khi Ôn Cừ Hoa phát hiện bên ngoài ký túc xá thêm nhiều bảo vệ tuần tra ban đêm, bao gồm cả việc cổng trường tăng cường thêm vài nhân viên an ninh, trường đều đăng ký, cô chút ngẩn ngơ trong giây lát.
Không vì , cô cảm giác những việc giống tác phong của một nào đó.
Ôn Cừ Hoa một chuyến đến chỗ Giáo sư Đào. Giáo sư Đào đặt tài liệu sửa sang xong sang một bên. Ôn Cừ Hoa liếc mắt hai chữ "Bảo Hoa" túi giấy, : "Giáo sư, chỗ là gửi đến Bảo Hoa ?"
" ."
"Để em gửi cho."
Giáo sư Đào lúc mới ngẩng đầu cô, tò mò hỏi: "Trước đây em đến Bảo Hoa nhất ?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ôn Cừ Hoa cong môi: "Em tiện đường tìm bạn trai ạ."
Giáo sư Đào kinh ngạc: "Bạn trai em là?"
"Dương Khâm ạ." Ôn Cừ Hoa ngọt ngào. Kể từ chủ nhật đến nay hai ba ngày gặp. Dương Khâm gửi cho cô nhiều tin nhắn, nhưng hai ngày nay cô quả thực bận rộn việc học, trong khoa nhiều việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-291.html.]
Khó khăn lắm chiều nay mới rảnh rỗi, Ôn Cừ Hoa qua đó tạo cho một bất ngờ.
Giáo sư Đào phản ứng , một cái, chân thành : "Tổng giám đốc Dương là một , hai xứng đôi."
Bất kể là từ diện mạo bên ngoài năng lực, Dương Khâm đều sức hút cá nhân. Mà học trò của ông gia thế , năng lực chuyên môn giỏi, xinh . Giáo sư Đào nghĩ kỹ , thật sự cảm thấy hai xứng.
"Vậy em mang tài liệu qua đó ."
" , giáo sư vì trong trường đột nhiên nhiều bảo vệ tuần tra như ạ?"
Giáo sư Đào đó cũng nghĩ , hiện tại gương mặt rạng rỡ của Ôn Cừ Hoa, khỏi buồn : "Bảo Hoa quyên góp một khoản kinh phí an ninh."
Quả nhiên là .
Ôn Cừ Hoa vẫy tay rời , trong lòng mạc danh cảm thấy ấm áp.
Ôn Cừ Hoa còn cố ý về ký túc xá chọn một chiếc váy caro phong cách cổ điển để , đôi tay thuần thục tết tóc sang một bên, đeo thêm khuyên tai trân châu.
Bạn cùng phòng nhịn trêu chọc cô: "Trang điểm xinh như là hẹn hò ?"
Ôn Cừ Hoa thoải mái gật đầu, bỏ túi giấy trong túi xách mới giày cao gót thấp cửa.
Cô gọi điện thoại cho Tiểu Tín , hỏi Dương Khâm ở công ty .
Tiểu Tín lướt qua công trường, : "Chị dâu, Dương đang ở dự án Công viên Rừng rậm đấy ạ."
Ôn Cừ Hoa suy nghĩ một chút, quyết định thẳng đến công trường tìm , cô còn dặn Tiểu Tín đừng chuyện cô sắp tới.
Tiểu Giang sớm lái xe chờ bên ngoài trường Đại học Cảng, thấy bà chủ liền nhanh chóng chạy mở cửa ghế .
Từ Đại học Cảng đến Công viên Rừng rậm xa, mất một giờ lái xe, cũng may hiện tại mới hai giờ chiều.
Đến Công viên Rừng rậm, Tiểu Tín sớm chờ ở bên ngoài, còn cầm một chiếc ô che nắng , ân cần đón tiếp.
"Chị dâu, lối , em đưa chị ."
Ôn Cừ Hoa theo Tiểu Tín Công viên Rừng rậm. Thi công cũng gần một tháng, bãi đất hoang ban đầu sớm trải xong đường.
Từ xa cô liền thấy một nhóm công trường. Trong đám đông, là nổi bật nhất, dáng cao ráo chân dài, đội mũ bảo hộ màu trắng, trong tay cầm bút và sổ ghi chép.