“Chờ tình huống của Viên Viên hơn một chút, sẽ hỏi cô ...”
“Không cần.”
Người đàn ông cuối cùng lên tiếng, giọng gian nan khàn khàn.
Hắn rũ mắt ngoài cửa sổ: “Không cần cô chứng, liên quan đến cô .”
Diệp Trăn phức tạp khôn kể .
“ thích cô .” Giọng đàn ông thực bình tĩnh, bình tĩnh đến lạnh nhạt.
“Đừng xen việc của khác.” Hắn chậm rãi dời ánh mắt về phía Diệp Trăn, yên lặng u ám.
Lại nhiều hơn nữa, một câu cũng .
Khi tòa, luật sư đưa nhiều bằng chứng cho thấy đương sự là xuất phát từ cứu , phòng vệ quá giới hạn mới ngộ sát.
chỉ bằng chứng thôi đủ, cần hại mặt chứng. Bởi vì lúc sự điên cuồng của Dương Khâm hiển nhiên giống như là phòng vệ quá giới hạn, hộp sọ Từ Lâm Dương đều đập nát, c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Dương Khâm từ đầu đến cuối yên lặng tiếng động, lúc chậm rãi ngước mắt, lên.
“ cứu , cũng phòng vệ, đáng c.h.ế.t.”
Một câu nhẹ bẫng, định tội danh, cơ hội phản cung.
Diệp Trăn bật dậy, dám tin tưởng đàn ông trẻ tuổi tòa.
Rõ ràng chỉ cần một câu nào, cho dù hại thể mặt, cũng thể giảm nhẹ hình phạt.
Mười lăm năm!
Đó là mười lăm năm.
Non nửa đời !
Người đàn ông ai cả, bình tĩnh giải .
Diệp Trăn nắm chặt lòng bàn tay, căn bản liền tự cứu.
Từ ngày đó cô trộm tình ý giấu kín tảng băng trôi của , Diệp Trăn liền vẫn luôn nghĩ cách giúp . Cô cũng tới bệnh viện, nhưng tinh thần Viên Viên kề bên hỏng mất, cô bạn như , một chữ cũng nên lời.
Cha Ôn gia vì con gái thương nghiêm trọng mà sứt đầu mẻ trán.
Dương Khâm tự sa ngã. Diệp Trăn là duy nhất chuyện trong vụ án , thế nhưng cái gì cũng .
Một năm , Diệp Trăn điều đến nhà tù Cảng Thành. Cách một năm, cô nữa thấy đàn ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-288.html.]
Hắn cạo đầu, mặt mày đạm mạc, thấy cô cũng phản ứng gì, như là nhận .
Vẫn là Diệp Trăn đến bên cạnh , đầu đuôi để một câu: “Cô hiện tại đỡ hơn nhiều .”
Bước chân đàn ông khựng , chậm dần.
Diệp Trăn mang theo một tia ý : “Biết vì đỡ hơn nhiều ?”
“Mất trí nhớ phân ly, cô quên hết thảy những chuyện xảy đêm đó.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Cũng quên .”
Diệp Trăn bỗng nhiên chằm chằm .
Dương Khâm cũng chỉ bất quá là con ngươi tối sầm , nhưng cũng quá nhiều cảm xúc.
Diệp Trăn cảm thấy nếu cô từng thấu chân tướng, chỉ bằng bộ dáng của , ai thể cảm xúc duy nhất mà ẩn sâu trong lòng.
“Cô hiện tại ở viện điều dưỡng, thể một nữa bắt đầu vẽ tranh.”
Cứ tưởng Dương Khâm sẽ gì, đàn ông bỗng nhiên một chút, giọng khàn đặc: “Khá .”
Khá .
Diệp Trăn bỗng nhiên bình tĩnh . Làm cảnh sát, cô cảm thấy nhụt chí vì bản rõ ràng chân tướng cái gì cũng .
Làm bạn của Viên Viên, cô cảm kích , là cho Ôn Cừ Hoa một tái sinh.
Làm xem, cô cảm giác chua xót cùng tiếc nuối. Tình ý của sẽ vĩnh viễn thấy ánh mặt trời.
lẽ, cô thể giúp cuối cùng.
“Ba ngày , phê duyệt cho tình nguyện viên của viện điều dưỡng tới nhà tù Cảng Thành hoạt động xã hội.”
Hắn bỗng chốc ngước mắt, gắt gao chằm chằm Diệp Trăn.
Cho đến giờ phút , mới chút giống sống, trong mắt dâng lên vô cảm xúc đen nghìn nghịt.
Diệp Trăn xong liền .
Viện điều dưỡng sẽ định kỳ sắp xếp nhiều hoạt động xã hội. Lần là cô trình đơn xin ở bên trong, cô nghĩ, để tận mắt thấy mà liều mạng cứu sống.
Ba ngày .
Nhà ăn nhà tù Cảng Thành.
Diệp Trăn cùng Ôn Cừ Hoa . Nhà ăn vẫn giống như khi, bày từng khay từng khay đồ ăn, nhưng khác với bình thường chính là hôm nay phụ trách chia cơm là tình nguyện viên của viện điều dưỡng.