Ôn Cừ Hoa cũng yên lặng cho ôm, để chậm rãi bình sự kích động trong lòng.
Lại ôm một hồi lâu, Ôn Cừ Hoa hỏi ngủ một lát ? Với sự hiểu của cô về , phỏng chừng tối qua chắc chắn ngủ bao nhiêu.
Dương Khâm thật buồn ngủ, hiện tại rốt cuộc thể kỹ phòng cô.
Phòng của Ôn Cừ Hoa là phòng ngủ vệ sinh khép kín, thể thấy cha Ôn gia sủng ái cô thế nào. Căn phòng vuông vức, cửa sổ sát đất, to rộng thoáng. Bên cạnh bàn đặt giá sách, còn cây xanh.
Cô ở trường, cây xanh bàn vẫn tươi xanh biếc, chỉ thể chứng minh bà Thịnh thường xuyên qua đây tưới nước quét dọn.
Cô là thiên kim tiểu thư danh xứng với thực, nhưng lẽ vì từ nhỏ sinh hoạt trong gia đình ấm áp đơn giản như , cho nên cô loại cảm giác bề , chỉ sự thanh quý nuông chiều mà lớn lên.
Dương Khâm thầm nghĩ, cô gái nhỏ cha nuôi lớn cẩn thận như , về cũng nuôi thật , để cô cả đời đều thể tùy ý nở rộ.
Việc kiếm tiền việc nhà đều để là , cô an tâm việc học, nghệ thuật, chuyện cô thích là .
Ôn Cừ Hoa rốt cuộc vẫn bắt dựa giường nghỉ ngơi một lát. Một đêm ngủ ngon uống rượu, cô vẫn đau lòng bạn trai.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chờ Dương Khâm chống cự men say nhắm mắt , cô mới hôn một cái, nhẹ nhàng khép cửa ngoài.
Ông Ôn cũng ngủ trưa.
Bà Thịnh sô pha, thấy cô liền vỗ vỗ chỗ bên cạnh.
Ôn Cừ Hoa tới, đối mặt với .
Bà Thịnh hỏi Dương Khâm nhiều tình huống, hiện tại bà cũng hỏi con gái.
“Con nghĩ kỹ cùng tiếp mãi ?” Người đều vì con gái mà tới Cảng Thành phát triển, bà sợ con gái còn trẻ tính khí thất thường.
Ôn Cừ Hoa cũng gì do dự, gật gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-282.html.]
Bà Thịnh hiếm khi cô: “Thích như ?”
Chưa từng thấy con gái đối với đàn ông khác kiên nhẫn như . Bà Thịnh tự nhận vẫn hiểu rõ con, thích thật thì thái độ lãnh đạm, một chút cũng ứng phó.
Ôn Cừ Hoa gật đầu, thẳng thắn thừa nhận: “Thích ạ, .”
Nếu , đại để cô cũng sẽ dẫn về nhà. Bà Thịnh xác nhận tâm ý của con xong hỏi: “Con sang năm thi cao học, là để đợi con mấy năm, là?”
“Thi đỗ cao học xong là thể xem ngày, sai biệt lắm thì thể kết hôn.” Ôn Cừ Hoa cảm thấy lúc nhiều chuyện hẳn là đều thể kết thúc. Nếu cô và đều còn , trong nhà cũng đều , cô kết hôn với .
Cô thể cảm nhận , cô độc lâu lâu , cô cho một mái nhà.
Xem con gái đều nghĩ kỹ . Bà Thịnh trừ bỏ việc giúp con trấn giữ những phương diện lớn, thực tế bà và ông Ôn đều tôn trọng ý nguyện của con gái.
“Vậy nếu con đều nghĩ kỹ thì cứ yêu đương đàng hoàng. Ba vĩnh viễn là hậu phương của con.”
“Cảm ơn !” Ôn Cừ Hoa chạy qua ôm chặt bà Thịnh, nhịn : “Mẹ, thật !”
Hiện tại vẫn trải qua chuyện con gái gặp nạn, bà ngoại qua đời, cha hãm hại, cho nên bà bình tĩnh, mạnh mẽ, ôn nhu.
Ôn Cừ Hoa nhớ tới kiếp , vì đủ loại chuyện đả kích nặng nề lao tâm khổ tứ, bà Thịnh mới hơn bốn mươi tuổi tóc bạc hết, cô luôn cảm thấy trong lòng chua xót.
Kiếp , cô nhất định sẽ bảo vệ gia đình !
“Mẹ, ba cải cách, nhất định sẽ động đến lợi ích của ít . Mẹ chú ý nhiều đến những ba tiếp xúc hàng ngày.”
Ôn Cừ Hoa nhịn nhắc nhở một câu. Bà Thịnh sửng sốt, cô: “Viên Viên trưởng thành , còn mấy chuyện .”
Nhìn bà Thịnh rõ ràng để trong lòng, Ôn Cừ Hoa chút vô lực. Thôi, dù cũng là chuyện sang năm mới xảy , những bên cạnh ba, cô tự nghĩ cách tra .
Khoảng một tiếng , Dương Khâm tỉnh dậy. Anh mở mắt cảnh xung quanh, ngẩn một lát mới nhớ tới đang ở trong phòng ngủ của Viên Viên.