Trong mắt Dương Khâm mang theo ý , mỗi một câu hỏi đều nghiêm túc trả lời.
Bà Thịnh hỏi tính toán về thế nào. Dương Khâm thoáng qua Ôn Cừ Hoa, cong môi : “Viên Viên cô thi cao học, cháu định mua một căn hộ gần trường cô , ngày thường còn thể nấu cơm cho cô .”
Bà Thịnh thấy ý định mua nhà ở Cảng Thành, trong lòng an tâm hơn chút, đó chính là ý định định cư ở Cảng Thành.
“Cô chú Ôn cháu mới đến Cảng Thành phát triển hai tháng , về thì ? Còn về nữa ?”
Dương Khâm dừng , thẳng , nghiêm túc đáp: “Nhà cháu chỉ còn một bà, bà hiện đang ở chỗ cô cháu dưỡng lão. Xem già nguyện ý tới Cảng Thành dưỡng lão , nếu ở quê, cháu sẽ định kỳ gửi tiền cho cô, ngày lễ ngày tết về thăm nhiều hơn.”
“Cháu nhớ sự đời bao lâu thì cha mất vì tai nạn, cho nên ở với cháu mà đều giống . Viên Viên ở , cháu liền ở đó.” Nói tới đây như chút thẹn thùng, “Hai tháng tới Cảng Thành phát triển, cũng là cùng Viên Viên thể ở cùng một thành phố, mãi mãi ở bên .”
Lời nghiêm túc, cũng chân thành. Không quá nhiều về tâm ý của với Ôn Cừ Hoa, nhưng chính là thể khiến cảm nhận mức độ quan trọng của Ôn Cừ Hoa đối với .
Ông Ôn thầm nghĩ, thảo nào bỏ tiền đồ ở Lang Thành cần, chạy tới Cảng Thành bắt đầu từ đầu.
Thế mà ngờ liên quan đến con gái ông.
Ôn Cừ Hoa nắm lấy tay bàn, với . Dương Khâm cũng ngoái đầu , ôn nhu cô.
Tình cảm , là . Bà Thịnh thầm nghĩ may mà Dương Khâm các mặt đều cũng tệ lắm, bà cũng tâm tư chia uyên rẽ thúy.
Không uổng công ông Ôn khen vài , cho nên bà Thịnh cảm thấy thanh niên còn sự nghiệp tâm, chí tiến thủ.
Cũng chỉ là gia thế bối cảnh bình thường chút, nhưng bản tranh đua là . Tình huống trong nhà đơn giản cũng , Viên Viên cần hòa nhập một gia đình mới.
Nghĩ đến mấy thích ở quê của ông Ôn, bà Thịnh ngược cảm thấy nhiều thích cũng khá .
Cho nên một bữa cơm xuống , khí hòa thuận vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-281.html.]
Dương Khâm dần dần thả lỏng. Tâm tư nhạy bén, thể cảm giác cha Ôn gia xác thật giống như Viên Viên , chỉ là một đôi cha sốt ruột vì yêu con gái mà thôi.
Cho dù tầng cấp của họ cao, ngược càng bình dị. Không khí gia đình như , cảm thấy , .
Sau khi ăn xong chủ động giúp dọn dẹp, vẫn là bà Thịnh vội vàng ngăn cản: “Tiểu Dương cháu uống rượu , mấy cái cần cháu , cháu phòng Viên Viên nghỉ ngơi một lát cho tỉnh rượu .”
Lời coi như là tán thành chuyện yêu đương của Dương Khâm và con gái.
Trong phút chốc đôi mắt Dương Khâm như ánh sáng nhạt xẹt qua, đầy mặt nhịn ý Ôn Cừ Hoa.
Ôn Cừ Hoa dứt khoát túm về phòng. Vào cửa liền ấn xuống mép giường, những vệt ửng hồng mặt do uống rượu, : “Em bảo ba em dễ chung sống mà.”
Dương Khâm gật gật đầu: “Người nhà Viên Viên thật .”
Ôn Cừ Hoa một cái: “Chóng mặt ? Em pha cho ly nước mật ong nhé?”
Dương Khâm lắc đầu, kéo cô xuống bên cạnh. Anh thật sự cảm giác chân thực như đang mơ.
Nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, xác nhận : “Bé cưng, thế là qua cửa ?”
Anh chút thể tin đơn giản như .
Ôn Cừ Hoa nghĩ nghĩ : “Chắc là , ba em thẳng thắn, hài lòng là hài lòng, trừ phi chuyện gì khác .”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Vậy chắc chắn sẽ !”
Anh ôm chặt cô, vùi đầu vai cô, trong mắt tinh quang lấp lánh. Thật , cứ như mà công khai, thể thoải mái hào phóng cho , và Ôn Viên Viên thể đến trình độ kết hôn.
Được cha Viên Viên tán thành mới thực sự tự tin.