Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-12-02 01:46:25
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Khâm lăn lộn ngoài xã hội bao nhiêu năm, đây là đầu tiên cảm thấy chuyện bó tay bó chân.

 

Ôn Cừ Hoa mặc một bộ âu phục giản lược, tóc cũng cố ý cắt tỉa, khí chất sạch sẽ sảng khoái, khỏi bật , cảm thấy thật sự coi trọng gặp mặt .

 

Ngồi lên xe xong, cô khỏi nắm tay , trấn an : “Thật ba em dễ chung sống, tuy rằng họ...” Thân cư địa vị cao, nhưng về đến nhà thật sự chỉ là cha bình thường.

 

“Anh đừng căng thẳng như , Dương Khâm.”

 

Anh thần sắc nghiêm túc gật gật đầu, lái xe từ từ về phía Ôn gia.

 

Chỉ qua một nhưng nhớ đường rõ. Dọc đường đều nghiêm chỉnh. Nếu là ngày thường, sớm cầm tay cô nắm lấy ấn lên đùi .

 

Hiện tại thì , chằm chằm đường cái, cũng cô, miễn bàn bao nhiêu đắn.

 

Ôn Cừ Hoa cảm thấy buồn . Thôi kệ, để tự dày vò .

 

Vào đến khu tiểu khu, Ôn Cừ Hoa cởi dây an định xuống xe.

 

“Viên Viên từ từ.”

 

Cô kinh ngạc . Dương Khâm hít sâu một , như trầm trọng : “Viên Viên, bộ dạng , ?”

 

Ôn Cừ Hoa từ xuống vài . Nói thật, cho dù gia thế Dương Khâm chút khuyết điểm, nhưng nhân phẩm và ngoại hình của đều chê .

 

Hôm nay cố ý chỉnh trang bản , càng vẻ thành thục trọng.

 

“Anh đặc biệt ! Thật sự đấy.” Cô phát từ nội tâm cho bạn trai thêm chút tự tin.

 

Dương Khâm lúc mới xuống xe.

 

Bên cửa sổ lầu nhà họ Ôn.

 

Bà Thịnh một lúc lâu, thấy một chiếc xe dừng liền khỏi gọi một tiếng: “Lão Ôn, ông đây xem xem, Viên Viên dẫn bạn trai về .”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-279.html.]

Ông Ôn phối hợp với sự coi trọng của vợ, qua xuống lướt qua, ngay đó liền thấy bóng dáng cao lớn của đàn ông trẻ tuổi đến mở cửa ghế phụ.

 

Ông nhướng mày, khẽ "a" một tiếng.

 

Bà Thịnh chỉ điều kiện bên ngoài của trai liền gật đầu : “Hình tượng tồi.”

 

“Là .” Ông Ôn nhanh nhận , chút kinh ngạc.

 

“Ai? Ông quen ?” Bà Thịnh vội vàng về phía chồng.

 

Ông Ôn một cái: “Mấy ngày đưa báo cho bà xem bà còn nhớ ? Người sáng lập Bảo Hoa, Viên Viên thế mà coi trọng .”

 

Bà Thịnh , theo bản năng chút liên tưởng : “Cậu khi nào vì Viên Viên là con gái chúng mới...”

 

Rốt cuộc phận ông Ôn bày ở đó.

 

Ông Ôn để ý những chuyện : “Chẳng lẽ ngày thường mấy bà bạn của bà giới thiệu con trai cho con gái vì con bé họ Ôn ? Xa , gần, Lương phu nhân coi trọng rốt cuộc là bản Viên Viên là cái họ Ôn , trong lòng bà chẳng rõ như ban ngày ?”

 

Bà Thịnh cũng tán thành lời của chồng.

 

“Bảo Hoa từng chạy chọt giao tế lên phía . Hoặc là nội tình nên cố tình tránh , hoặc là tầng quan hệ . Tóm cũng coi như chừng mực.”

 

Ông Ôn còn nhớ ở hội nghị đấu thầu ông chuyện với Dương Khâm hai câu. Lúc thanh niên cũng chỉ khách khí lễ phép, gì hơn. Sau đó càng liên hệ với thư ký của ông để kéo gần quan hệ.

 

Mắt thấy hai xách đồ lên lầu, bà Thịnh liền qua mở cửa , ở cửa đón.

 

Dương Khâm xách đồ theo Ôn Cừ Hoa lên lầu 3. Đối diện với ánh mắt ôn hòa của ông Ôn và bà Thịnh, vội vàng chào: “Hai bác, cháu chào hai bác, cháu tên là Dương Khâm.”

 

“Ba , là bạn trai con, ba gọi là Tiểu Dương là ạ.” Ôn Cừ Hoa về nhà khẳng định tự tại, nhưng cô sợ Dương Khâm câu nệ nên ở giữa điều hòa khí.

 

Ông Ôn và bà Thịnh mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào, ngoài mặt tự nhiên vẫn hòa khí, bảo Dương Khâm nhà.

 

So với cái thoáng qua , mặt đối mặt càng thể thấy trực quan tướng mạo của Dương Khâm: đoan chính, trầm , sạch sẽ. Ấn tượng đầu tiên của bà Thịnh về cũng tệ.

 

 

Loading...