Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 278

Cập nhật lúc: 2025-12-02 01:46:24
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ừ, em ngủ ngon.”

 

“Nói đắn !” Ôn Cừ Hoa đẩy đẩy .

 

Dương Khâm đành : “Hai ngày nay bận một chút.” Cơ bản một ngày chỉ ngủ ba bốn tiếng, nhanh chóng xong việc để gặp cô.

 

Ôn Cừ Hoa chút đau lòng: “Anh đừng gấp gáp như mà, từ từ thôi.”

 

Dương Khâm lên tiếng, dám chậm.

 

, chủ nhật rảnh ?”

 

“Có.” Phàm là cô hỏi, lúc nào cũng rảnh. Anh cô, hỏi cô chủ nhật dự định gì.

 

Ôn Cừ Hoa nhẹ nhàng : “Ba em em yêu đương , bảo chủ nhật về nhà cùng ăn một bữa cơm.”

 

Dương Khâm bỗng chốc ngẩn , dừng tại chỗ động đậy.

 

Ôn Cừ Hoa đầu . Cô bao giờ thấy căng thẳng như .

 

“Sao thế? Anh còn chuẩn xong ?”

 

Không ...

 

Anh chỉ là nhất thời phản ứng kịp, hơn nữa cảm giác chân thực như đang mơ.

 

“Em... với gia đình ?”

 

Chuyện thể ? Ôn Cừ Hoa bao giờ cảm thấy Dương Khâm là thể mắt, thể nhận quen.

 

Trước chỉ vì cô băn khoăn, hiện tại đều tái hợp, những chuyện đó chỉ thể để từ từ ứng phó.

 

chuyện giới thiệu Dương Khâm cho cha , cô bao giờ cảm thấy cần do dự.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Dương Khâm dáng vẻ thản nhiên tự nhiên của cô, thế nhưng mím môi : “Anh... bằng cấp , cũng cha ...”

 

“Dương Khâm!” Ôn Cừ Hoa quát một tiếng: “Nếu em coi trọng điều kiện bên ngoài thì hai ngay từ đầu thể nào!”

 

“Anh còn nữa là em giận đấy.”

 

“Chủ nhật thích đến thì tùy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-278.html.]

 

Dương Khâm vội đuổi theo nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Anh đương nhiên ! Em cũng mong chờ ngày hôm nay bao lâu !”

 

Buổi tối hiếm khi Dương Khâm quấn lấy Ôn Cừ Hoa. Sau khi đón cô từ trường về nhà, cứ mãi sô pha, hai tay chắp chống cằm, bộ dáng trầm tư suy nghĩ.

 

Ôn Cừ Hoa tắm xong , thấy vẫn đó, ít nhất cũng hơn một tiếng đồng hồ .

 

Cô bất đắc dĩ tới, hỏi : “Căng thẳng đến thế ?”

 

Chẳng chỉ là về nhà ăn một bữa cơm thôi ư.

 

Dương Khâm ngước mắt cô một cái, thần sắc ngưng trọng, môi mấp máy, rốt cuộc nhíu mày nghẹn một câu: “Anh sợ hai bác thích .”

 

Ngày thường cũng thiếu tự tin, nhưng đến thời điểm , luôn khống chế mà nghĩ đến gia thế, bối cảnh trưởng thành của , thật chỗ nào cũng lấy khoe .

 

Ôn Cừ Hoa ít khi thấy như , đến mặt , dịu dàng xổm xuống, vươn tay ôm lấy cổ : “Được mà, em thích nha.”

 

Lòng Dương Khâm bỗng chốc mềm nhũn, tiện tay nhấc cô lên đặt lòng . Trước đây cô từ chối nhiều như , hiện tại thể hề kiêng dè thích , thể , điều xác thực tiêu trừ ít sự căng thẳng trong lòng.

 

Dương Khâm ôm cô hỏi: “Hai bác ngày thường thích cái gì?”

 

Muốn tới cửa, chắc chắn chuẩn quà mắt thật .

 

Chuyện giống xã giao bình thường, cứ chọn cái đắt mà tặng là .

 

Thân phận ông Ôn nhạy cảm, còn cô là Chủ nhiệm Thịnh, cũng thường, suy xét nhiều hơn nhiều.

 

Phải hiểu quy tắc, còn khéo léo. Dương Khâm mong chờ ngày đến, thể đường hoàng gặp nhà cô, công khai mối quan hệ hai , nhưng nhịn lo lắng còn chỗ nào .

 

Ôn Cừ Hoa xoa xoa tóc , thỉnh thoảng hôn một cái, để bớt lo âu.

 

Đến sáng sớm chủ nhật, Dương Khâm theo đúng hẹn đến Đại học Cảng Thành đón Ôn Cừ Hoa cùng về Ôn gia mắt phụ .

 

Chiếc xe Hồng Kỳ của dừng ở cổng trường. Khi mở cửa ghế phụ, Ôn Cừ Hoa vô tình một cái, nháy mắt hít hà một .

 

“Dương Khâm, ... mua nhiều đồ thế gì?!” Không chỉ cốp xe, ghế cũng nhét đầy ắp.

 

“Không cẩn thận liền mua nhiều.” Anh mất mấy ngày trời để tâm chuẩn quà mắt, mua mười mấy món vẫn cảm thấy đủ, cuối cùng thành thế .

 

Lễ nhiều trách mà. Anh sợ lễ nhẹ thì vẻ đủ coi trọng, sợ lễ quá nặng cha Ôn gia nghĩ nhiều.

 

 

Loading...