Chờ cô ở lan can ký túc xá tầng hai vẫy tay với trong, Dương Khâm mới xoay rời .
Ôn Cừ Hoa ký túc xá vây quanh. Các bạn cùng phòng đương nhiên cũng thấy cảnh tượng bên ngoài. Dù tạm nghỉ học một năm, nhưng Ôn Cừ Hoa ở Đại học Cảng Thành cũng coi là cấp bậc hoa khôi, theo đuổi ít.
đây là đầu tiên thấy Ôn Cừ Hoa cùng một đàn ông. Hơn nữa qua là đàn ông đó sinh viên trong trường, cảm giác giống như nhân sĩ thành đạt xã hội.
Đối mặt với sự bát quái, Ôn Cừ Hoa nhạt, lấy sách vở từ trong túi , chia hộp trái cây cho .
Cô thản nhiên thừa nhận: “Bạn trai tớ.”
“Ôi trời! Các quen khi nào thế?”
“Năm ngoái ở bên .”
“Vậy thấy đến trường tìm ?”
Động tác của Ôn Cừ Hoa khựng , cô trả lời qua loa: “Trước bận, tớ cho tới.”
Trong ký túc xá thì dễ đối phó, nhưng nhóm dự án thì dễ như . Cô và Dương Khâm trong trường ít thấy.
Đàn chị trong nhóm dự án gọi điện cho cô: “Ôn Ôn, tổng giám đốc Bảo Hoa với em...!”
Ôn Cừ Hoa ngay sẽ như , nhưng giải thích luôn một thể, đỡ giả vờ quen ở Bảo Hoa, kẻ hẹp hòi khi vui trong lòng.
“Cho nên em chính là yêu cũ đá Tổng giám đốc Dương trong lời đồn ?” Đàn chị vô cùng khiếp sợ.
Ôn Cừ Hoa day day ấn đường: “Cũng đá, chỉ là chút mâu thuẫn nhỏ thôi.”
Đàn chị cảm khái ngàn vạn , thầm nghĩ may mà bất chấp tất cả để theo đuổi Tổng giám đốc Dương, hóa Tổng giám đốc Dương sớm là của Ôn Ôn.
Sau khi ứng phó xong chuyện đó, điều khiến Ôn Cừ Hoa trở tay kịp hơn chính là bà Thịnh cũng gọi điện tới.
Bà Thịnh khá trực tiếp: “Viên Viên, hôm qua con về nhà ? Có hàng xóm thấy con bước xuống từ một chiếc xe.”
Ôn Cừ Hoa: “...”
“Không Lương Hành chứ?”
“Không ạ.”
“Vậy thì là...?” Bà Thịnh gần như hiểu rõ trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-275.html.]
Ôn Cừ Hoa dứt khoát : “Mẹ, con đang yêu đương, là bạn trai con.”
Bà Thịnh im lặng một chút, cảm thấy cú sốc con gái mang cho thật sự đủ lớn!
Hồi lâu , bà Thịnh cố gắng bình thản hỏi: “Cậu là thế nào?”
Nhắc tới Dương Khâm, giọng Ôn Cừ Hoa vô thức trở nên dịu dàng: “Là một , .”
Bà Thịnh liền : “Vậy hôm nào gọi đến nhà ăn bữa cơm, quen một chút.”
“Vâng ạ.”
Cúp điện thoại xong, bà Thịnh rốt cuộc yên , gọi điện cho ông Ôn.
“Con gái bạn trai ông ?”
“Hả?” Ông Ôn lúc đầu còn phản ứng kịp, chờ rõ xong mới nghĩ nghĩ : “Con gái đều 23 tuổi , yêu đương cũng bình thường mà.”
“Đối phương chắc chắn con nhà thanh niên tài tuấn nào mà chúng quen .”
Nếu thì con gái cũng chẳng giấu , nếu thật sự quen , cha hai bên sớm thông khí .
Ông Ôn thoáng qua đại hội công khai, hạ giọng : “Đừng quá lo lắng, con cháu tự phúc của con cháu, đối phương chỉ cần nhân phẩm , trách nhiệm là .”
Bà Thịnh ậm ừ: “Ông tranh thủ thời gian rảnh, hôm nào gặp mặt xem .”
“Được.”
Ông Ôn cúp điện thoại, thư ký tới cùng ông họp và phát biểu.
Hà Văn Nghị và Dương Khâm đều ở hàng ghế thứ hai khán đài, còn Giang Kỳ Đình tối qua mới tới Cảng Thành.
Sau khi ông Ôn phát biểu xong xuống đài, Giang Kỳ Đình chạm vai Dương Khâm: “Ông Ôn họ Ôn.”
Dương Khâm mặt đổi sắc ừ một tiếng.
“Cậu đoán từ sớm ?” Giang Kỳ Đình hỏi . Quen Dương Khâm lâu như , Giang Kỳ Đình đàn ông thì trầm mặc ít , kỳ thật trong lòng sáng như gương.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ôn Cừ Hoa nhà ngoại như nhà họ Thịnh, thì nhà nội kém . Trước đây Giang Kỳ Đình cũng rõ cha Ôn Cừ Hoa giữ chức vụ gì, hiện tại thì .
Dương Khâm gật đầu. Anh tới Cảng Thành ăn, thể ở bên . Lần trúng thầu Phượng Hoàng Thành, ông Ôn còn tới chuyện với hai câu.