Cô từng thích Lương Hành?
Vị chua ngay lập tức tràn ngập trong lòng, Dương Khâm đỗ xe ven đường, bình hồi lâu, đầu cô: “Thật sự từng thích ?”
Trong lòng chua c.h.ế.t !
Ôn Cừ Hoa vội nắm lấy tay xoa xoa trấn an: “Thực cũng chẳng tính là thích gì , tuổi còn nhỏ, cái gì cũng hiểu, chỉ là thấy trông cao trai...”
“Rất cao trai?” Dương Khâm híp mắt lặp .
Ôn Cừ Hoa vội vàng : “Em bây giờ thấy cao bằng , trai bằng !”
Thấy gì, đôi mắt trầm xuống, Ôn Cừ Hoa buồn rầu : “Dương Khâm, em thật sự gì với , thậm chí còn ít gặp mặt.”
Kiếp khi còn niên thiếu hiểu chuyện, năm cấp ba Lương Hành lên đại học ngẫu nhiên về một , bỗng chốc trở nên cao trai, còn lịch sự văn nhã, cô đương nhiên sẽ chút kinh ngạc, nhưng cô mới cấp ba, tâm tư thiếu nữ cũng so với việc học.
Chút rung động đó cũng nhanh chóng kết thúc mà kết quả.
Cô thật sự ngờ, chỉ một chút chuyện cũ như mà cũng khiến Dương Khâm bây giờ ghen đến mức .
Dương Khâm cũng tin cô, cô chịu giải thích là trong lòng thoải mái hơn nhiều, nhưng d.ụ.c vọng chiếm hữu của đàn ông vẫn khiến vì những lời đó của Lương Hành mà chua xót, khó chịu.
Hận thể tự gặp cô sớm hơn một chút.
Dương Khâm mím môi : “ đến 16 tuổi cao 1 mét 8 .”
?
Ôn Cừ Hoa trong nháy mắt bò, Dương Khâm, thể ấu trĩ hơn nữa !
Cô sáp gần, hai tay chống lên bệ giữa xe, hôn .
“Được , giận nữa, cao nhất, trai nhất! Nếu em gặp năm 16 tuổi, chắc chắn sẽ yêu thầm !”
Dương Khâm chằm chằm cô.
“Đưa em về trường đến chỗ ?”
Câu hỏi của mang đầy tính xâm lược. Tim Ôn Cừ Hoa đập thình thịch, đặc biệt là ánh mắt , đen kịt, lờ mờ tiết lộ điều gì đó.
Căn cứ phản ứng tự nhiên xu lợi tị hại của con , cô về trường, nhưng mà...
Dương Khâm thế , nếu cô về trường, còn ghen đến mức nào nữa, vì thế Ôn Cừ Hoa chọn dỗ dành chú ch.ó bự của .
“Đến chỗ .”
Sự u ám quanh Dương Khâm lập tức tan biến sạch sẽ, tuy cơn ghen hết hẳn nhưng gì cũng thoải mái hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-268.html.]
Hắn lái xe tiếp. Xe ban đêm nhiều, lái nhanh, cảm giác nóng lòng chờ .
Về đến lầu khu chung cư đỗ xe xong, Dương Khâm vòng từ bên sang ghế phụ, mở cửa xe đưa lưng về phía cô: “ cõng em.”
“Tại ?”
“Như nhanh hơn một chút.”
Ôn Cừ Hoa khiếp sợ, gấp cái gì ?
“Bảo bối, lên .”
Cô chút hối hận vì đồng ý đến nhà , nhưng cứ nhất quyết chịu tránh , Ôn Cừ Hoa chỉ đành bò lên.
Dương Khâm nhẹ nhàng xốc chân cô lên, chân dài, một bước vượt hai bậc thang, chẳng mấy chốc lên đến tầng 4.
Hắn thả cô xuống, một tay nắm tay cô, một tay mở cửa.
Vào nhà đèn còn bật, hai lời ấn cánh cửa, cúi đầu hôn xuống.
Gấp đến mức cơ đấy. Lúc thấy Lương Hành xuất hiện bên cạnh cô, đè cô lòng hôn cho c.h.ế.t thì thôi.
“Ưm...”
“Dương Khâm đừng...” Ôn Cừ Hoa cảm thấy sắp thở nổi, Dương Khâm đuổi theo cô buông, một tay véo eo cô nhấc lên.
Rất lâu , cả cô mềm nhũn ngã lòng . Hắn ôm di chuyển đến sô pha, bật đèn thể càn rỡ hơn một chút, tay đến khóa kéo lưng váy cô.
“Dương Khâm...” Cô lạc giọng.
Dương Khâm thở dốc trầm thấp “ừ” một tiếng: “ sẽ đến bước cuối cùng.”
để nếm trải chút gì đó, nếu tiêu hóa nổi sự kích thích mà Lương Hành mang .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Bảo bối, em thích .”
Cô mím chặt môi, lên tiếng, sắp chọc tức c.h.ế.t , dỗ thế nào cũng xong, cơn ghen lớn tày trời.
“Nói .”
Hắn vùi đầu cổ cô, mạnh mẽ để dấu vết.
Cảm giác rùng dâng lên từ lòng bàn chân, thế mà... thế mà...
“Dương Khâm, đừng chạm ...”