Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:12:26
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không tiền?”

 

“Không xứng với cô ?”

 

“Xấu trai lọt mắt cô ?”

 

“Kỹ năng giường ?”

 

Ôn Cừ Hoa: “...”

 

“Hay là chỗ nào ?”

 

“Ôn tiểu thư, em cho .”

 

“Sao thể... từ bỏ như ?”

 

Hắn gần như đang đè nén nỗi khổ sở nơi đáy lòng, cùng sự tủi và tự phủ định bản vẫn luôn che giấu vẻ ngoài sóng yên biển lặng vì vứt bỏ.

 

Sao thể từ bỏ, thể yêu là yêu nữa?

 

Hắn xác thực hận cô, nhưng cũng bất quá là tự lừa dối , hận cô cần mà thôi.

 

Hận cô , chừa đường lui.

 

Hắn bao giờ nghĩ thông suốt, chỉ là gắt gao đè nén trong lòng, cho đến giờ phút , mỗi ngày thấy cô lượn lờ mắt mà thể gần.

 

Hắn thật sự sắp điên .

 

Hắn lý do.

 

Cho một lý do mà thể chấp nhận.

 

Tay Dương Khâm từ từ chạm má cô, tính là dịu dàng nhưng chặt chẽ đè , ấn vết hằn.

 

“Tại gì?”

 

Giọng rõ ràng dịu dàng như , nhưng khiến cô cảm thấy giờ phút lý trí của sắp đứt đoạn.

 

Ôn Cừ Hoa nuốt nước bọt.

 

“Lại gì nữa, sẽ hôn em. Em đấy, định thật.”

 

Ánh mắt sâu thẳm dừng môi cô.

 

Ôn Cừ Hoa nhắm mắt, giọng run run: “Chỉ là chán ghét thôi, chuyện.”

 

“Lý do , thể chấp nhận ?”

 

Ánh mắt trầm xuống, giọng cứng rắn: “Không thể.”

 

“Anh xem, em cái gì cũng tin.” Cô vẻ bất đắc dĩ.

 

Dương Khâm bật một tiếng: “Ôn Cừ Hoa, tại em để ý chuyện kết hôn , mắng là đồ khốn nạn.”

 

Cô đột nhiên mở mắt .

 

“Chán ghét , nhưng cũng cho phép tìm khác ?”

 

tin lời em , em lừa .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-254.html.]

Ôn Cừ Hoa: “...”

 

Tên chỉ chọn lọc những gì .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Không , em vẫn thể cố chịu đựng thêm, nhưng em thể đối xử với như .” Hắn cố chấp, nhưng cũng sự bướng bỉnh của cô, thể lùi thêm một bước.

 

“Giả vờ quen , giả vờ quan hệ, những cái .”

 

Hắn giơ tay ấn lên môi cô, nghiền nhẹ.

 

Hắn vùi mặt hõm cổ cô, giọng trầm thấp mà kiên định vang lên: “Ôn Cừ Hoa, chúng bắt đầu .”

 

Ôn Cừ Hoa cứng đờ .

 

Hắn ngẩng đầu lên, ghé sát môi cô, hôn từng chút một.

 

Hôn đến mức cô chịu nổi, gần như mềm nhũn cả chân.

 

Hắn vớt lấy cô, ôm chặt.

 

“Em suy nghĩ ...” Cô phát hiện điên , thể ép quá mức.

 

Cô kỳ thực cũng kiên định đến thế, cô chỉ là sợ hãi quá nhiều chuyện, dám cho .

 

hiện tại cô thật sự hoài nghi, chia tay tác dụng gì ?

 

Hắn còn đuổi tới Cảng Thành, còn ... ôm cô buông tay như thế .

 

Thấy cô buông lỏng thái độ, trong lòng Dương Khâm bớt sự ngột ngạt khó chịu, ôm chặt lấy cô, một chút cũng buông tay.

 

Không cả, tự tôn tính là gì, những ngày rời xa cô, một ngày cũng sống nổi.

 

Ôm ít nhất nửa tiếng đồng hồ, vẫn buông . Ôn Cừ Hoa cảm thấy sắp c.h.ế.t ngạt trong lòng , cô đẩy đẩy , hiệu cho buông tay.

 

Hắn ngược phối hợp, nới lỏng tay, nhưng vẫn vòng qua cô, cúi đầu nghiêm túc :

 

“Đừng suy nghĩ lâu quá, kiên nhẫn .”

 

Đây là thái độ cầu xin ? Còn kiên nhẫn! Ai kiên nhẫn bằng chứ?

 

Từ Cảng Thành đuổi tới tận đây.

 

Ôn Cừ Hoa trừng một cái, lên án: “Anh đổi .”

 

Hắn nhẹ: “Thay đổi chỗ nào?”

 

“Biến thành ch.ó .”

 

Dương Khâm cả: “Ừ, ch.ó cho em ?”

 

...

 

“Đi ngoài nhé?”

 

“Hôn một cái .” Hắn cũng ý định trưng cầu ý kiến của cô, cúi đầu ngậm lấy môi cô, mưa rền gió dữ xâm nhập.

 

Ôn Cừ Hoa cuối cùng vững, dựa đỡ.

 

“Cái mà gọi là hôn một cái ?” Lưỡi cô tê dại cả , tại tên nào cũng , hôn lên là cứ như .

 

 

Loading...