Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 245

Cập nhật lúc: 2025-12-01 09:15:01
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mọi đều chằm chằm cô, cũng chằm chằm cô, ánh mắt mang theo sự chế nhạo ồn ào.

 

Cố ý.

 

Hắn rõ ràng là cố ý.

 

Ôn Cừ Hoa nghiến răng, dậy, rót cho một ly rượu trắng đầy, giơ lên.

 

Cô nở một nụ , chút né tránh .

 

“Sao thể chứ! vui, vui c.h.ế.t . Dương tổng, kính !”

 

Dứt lời, cô ngửa cổ uống cạn một .

 

Dương Khâm ánh mắt sâu thẳm chằm chằm ly rượu trắng cô uống cạn.

 

Ôn Cừ Hoa đặt ly xuống, bộ vệ sinh, cất bước ngoài. Hắn chắn ở cửa, cô thẳng: “Nhường đường chút.”

 

Dương Khâm liếc chiếc túi xách cô để ghế , lúc mới tránh , chằm chằm bóng lưng cô, thần sắc rõ.

 

Các bạn học còn trò chuyện với , cô bạn nữ thẳng tính lúc bèn hỏi: “Dương tổng yêu ạ?”

 

Dương Khâm cụp mắt mờ ám, giọng tản mạn vui vẻ: “ vợ .”

 

A, kết hôn ?

 

Các bạn nữ tự nhiên chút thất vọng.

 

Dương Khâm với họ: “Thời gian còn sớm, cho xe đưa các bạn về trường.”

 

Chín sinh viên, hai chiếc xe cũng thêm một . Tiểu Tín tinh ý, tiến lên : “Xe đều đang đợi bên ngoài, các bạn cứ , đợi bạn học Ôn , đưa cô về một chuyến là .”

 

Bên A (Chủ đầu tư) sắp xếp chu đáo, bọn họ cũng còn gì để .

 

Cho nên khi Ôn Cừ Hoa từ nhà vệ sinh phòng bao để lấy túi, các bạn học thế mà đều hết, cô ngạc nhiên phòng bao trống .

 

Đợi cô chấp nhận sự thật, lấy túi chuẩn gọi điện cho Tiểu Giang đến đón thì Tiểu Tín tới: “Ôn tiểu thư, đưa cô về.”

 

Đã gần 10 giờ, Tiểu Tín cũng đáng tin cậy. Ôn Cừ Hoa kỹ phía , thấy bóng dáng Dương Khâm, đoán chừng tiệc bên vẫn tàn.

 

Cũng , loại tiệc tùng của bọn họ đến nửa đêm thì kết thúc.

 

Ôn Cừ Hoa liền gật gật đầu.

 

Ra khỏi nhà hàng, Tiểu Tín mở cửa xe ghế , Ôn Cừ Hoa .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-245.html.]

Tiểu Tín ghế lái khởi động xe. Chạy một nửa đường, Ôn Cừ Hoa nhịn hỏi: “Tiểu Tín, đến Cảng Thành bao giờ thế?”

 

“Đã hơn hai tháng , lúc đó qua đây đăng ký công ty liền hỏi qua .”

 

Vậy là Dương Khâm đến Cảng Thành hơn hai tháng.

 

Tức là cô rời Lang Thành một tháng thì Dương Khâm cũng đến Cảng Thành phát triển?

 

“Vậy sự nghiệp ở Lang Thành của thì , bỏ mặc ?”

 

“Cũng bỏ mặc, chạy chạy hai đầu thôi, mệt thì mệt chút, cũng thấy Dương dễ dàng.”

 

Lại còn chia tay, thất tình, t.h.ả.m thật sự.

 

Cũng Ôn tiểu thư xong đau lòng ?

 

Tiểu Tín cô qua kính chiếu hậu, thấy Ôn Cừ Hoa cau mày, trông vẻ buồn rầu.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tiểu Tín thấy bi ai, cảm giác Ôn tiểu thư chẳng đau lòng chút nào.

 

Đến Cảng Đại, Ôn Cừ Hoa xuống xe.

 

Tiểu Tín đưa cô đến cổng trường, đầu liền thấy bước xuống từ một chiếc xe phía , trầm mặc bóng dáng Ôn tiểu thư cổng trường.

 

Hắn đột nhiên cảm thấy thật chua xót.

 

Dương ca đến việc tự đưa Ôn tiểu thư cũng dám, chỉ dám lặng lẽ một chiếc xe khác theo phía .

 

Dương Khâm vốn tưởng cứ thế là xong, ai ngờ điện thoại trong túi vang lên. Hắn lơ đãng lấy điện thoại , khi gọi, như tỉnh cả rượu, khiếp sợ chằm chằm màn hình.

 

Hắn theo bản năng ngẩng đầu, thấy Ôn Cừ Hoa từ lúc nào, cách cổng trường .

 

Cô đang cầm điện thoại áp tai, rõ thần sắc, gọi điện cho .

 

Cách bốn năm tháng, cuối cùng cũng nhận cuộc gọi của cô.

 

Dương Khâm ấn , chậm rãi đưa lên tai, tim đập gia tốc, nín thở.

 

Trong điện thoại truyền đến giọng lanh lảnh của cô: “Tại đến Cảng Thành?”

 

Không vui sướng, tiếng , chỉ sự chất vấn lạnh lùng.

 

Tâm trạng Dương Khâm lập tức rơi xuống đáy vực, sự rung động khi nhận điện thoại của cô chẳng còn sót chút gì.

 

Hắn bỗng nhiên nhếch môi lạnh lùng : “Sao thế? Cảng Thành là nhà em ? Không đến ?”

 

 

Loading...