Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-12-01 08:43:46
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Khâm thuê một căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách ở khu Minh Hoa, Cảng Thành. Đàn ông ở đơn giản, thuê thế nào thì giờ vẫn y như thế, chỉ nhiều thêm ít quần áo và các loại sách chuyên ngành.

 

Hắn về đến nhà cũng tầm 8 giờ. Dương Khâm vẫn giữ thói quen cũ, về việc đầu tiên là tắm giặt.

 

Làm xong xuôi, sô pha, cầm quyển sách Quốc học bàn lên xem.

 

Trước cũng hiểu, xem nhiều mới những thứ cô vẽ gọi là Quốc học.

 

Nghĩ đến cô, cũng còn phản ứng mạnh như nữa. Về cơ bản mấy tháng nay, thể chấp nhận việc đá, bình tĩnh mà nghĩ, hóa những , dù ở cùng một thành phố cũng khó gặp .

 

Đương nhiên cũng giống lúc mới đá mà liều mạng tìm cô, đến Cảng Thành, tập trung sự nghiệp, từng cố ý tìm kiếm bóng dáng cô.

 

Dương Khâm sách ba tiếng mới lên giường. Ngày mai gặp Giáo sư Đào, để ấn tượng là tên nhà giàu mới nổi quê mùa cái gì cũng hiểu, ít nhất cũng tiếp vài câu.

 

Trong phòng ngủ chỉ một chiếc giường và một cái tủ đơn, đơn giản. Dương Khâm xuống, khó tránh khỏi chút mất ngủ.

 

Hai tháng nay hiếm khi lúc về nhà sớm như , uống đến hai ba giờ sáng là chuyện thường, uống nôn, nôn xong uống. Mấy đêm đầu tiếp khách cũng vô dụng, chê là dân tỉnh lẻ, xoay như chong chóng.

 

Dương Khâm cũng giận, mãi cho đến khi tin tức Lang Thành từ huyện lên thị xã đăng báo, ga tàu cũ cải tạo và Ngân Hà Loan cũng chụp ảnh lên báo, thành điển hình.

 

Nhà nước khuyến khích cả nước phát triển, Dương Khâm thế mà cũng tên báo, chức danh: Doanh nhân ưu tú.

 

Tờ báo trở thành mấu chốt xoay chuyển cục diện của Dương Khâm. Hắn đương nhiên giấu, nghĩ cách để những đó thành tích của , đây là chính quyền chống lưng, nhất thời, thái độ của họ đối với khách sáo hơn hẳn.

 

Dương Khâm cũng nhân đó mà bắt mấy dự án nhỏ, lớn nhất chính là đấu thầu Công viên rừng Phượng Hoàng Thành tuần .

 

Dương Khâm nhất định . Hắn chỉ khai thác mấy cái chung cư trở thành một tổng thầu là đủ, tiến hàng ngũ đầu ngành.

 

Những dự án cấp quốc gia như mới là trọng điểm , Phượng Hoàng Thành chính là một trong đó.

 

Phượng Hoàng Thành quá lớn, tự lượng sức , hiện tại chen chân , nhưng thể bắt đầu từ những dự án ít lợi nhuận như Công viên rừng, đừng quan tâm là thịt ở , cứ c.ắ.n một miếng tính.

 

Nghĩ ngợi lung tung, Dương Khâm từ từ chìm giấc ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-237.html.]

 

Chỉ là khi ngủ sâu, nhiều cảm xúc còn khống chế.

 

Sáng sớm, Dương Khâm toát mồ hôi đầy đầu bật dậy. Hắn chống tay chỗ chăn mỏng nhô cao, thở rối loạn.

 

Dương Khâm sắc mặt khó coi, vì giấc mơ hoang đường , vì cái vẻ tiền đồ của , trong mơ cư nhiên còn cầu xin đừng chia tay, hèn mọn đến mức chính cũng khinh thường.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Dương Khâm nghĩ, luồn tay trong chăn.

 

Nửa giờ , đen mặt dậy giặt ga trải giường.

 

Khi cửa, mặc âu phục giày da, khôi phục vẻ lạnh lùng thường ngày.

 

Một tầng ba hộ, Dương Khâm vặn đụng mặt hàng xóm. Hàng xóm là một bà thím tầm 40 tuổi, thấy Dương Khâm liền chào buổi sáng.

 

Dương Khâm vội vàng gật đầu, xoay xuống cầu thang.

 

Bà thím phía nhịn bóng lưng cao lớn đĩnh đạc của Dương Khâm, thầm nghĩ đàn ông độc mới chuyển đến hai tháng nay điều kiện cũng thật . Bà từ cửa sổ xuống, mắt lập tức trừng lớn.

 

Tận mắt thấy Dương Khâm bình tĩnh bước lên một chiếc xe Hồng Kỳ nhỏ.

 

Chậc chậc!

 

"Anh, chúng Cảng Đại luôn ạ?" Tiểu Tín hỏi.

 

Dương Khâm suy nghĩ một chút: "Vòng đường mua chút quà ."

 

Người như Giáo sư Đào cũng thể tặng đồ quá quý trọng, Dương Khâm bảo Tiểu Tín xuống chọn một giỏ hoa quả.

 

Cảng Đại.

 

Ôn Cừ Hoa cùng bạn cùng phòng học bài chuyên ngành. Tầm 9 giờ rưỡi, cô từ phòng học , liền thấy mấy sinh viên ở lan can chỉ trỏ hét lên kinh ngạc.

 

 

Loading...