Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-12-01 08:43:43
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô ngẩn ngơ hồi lâu. Vốn tưởng sẽ đưa cô về nhà, hoặc là sẽ ăn vạ ở khách sạn ép hỏi cô mấy chuyện .

 

chẳng gì cả, cứ thế mà ?

 

Như thể nóng lòng thoát khỏi một rắc rối nào đó.

 

Ôn Cừ Hoa tủi vô cớ, nhưng cô đáng đời. Chỉ thể tự cởi bỏ quần áo ẩm ướt, xuống, hồi tưởng sự điên cuồng nóng bỏng và nụ hôn tức giận mãnh liệt của ở cửa hàng Đường Thủy.

 

Cô nghĩ, Dương Khâm đại khái sẽ mấy lời hợp với cô nữa, cô từ chối hai .

 

Một ở nhà cũ của , nghiến răng hỏi cô "Hợp ?".

 

Một ở cửa hàng, đều cúi đầu, chỉ chờ cô nhả .

 

cô đều từ chối. Dương Khâm thiếu tự trọng, đây khi bên cô từ chối gay gắt, thương lòng cũng sẽ sán mặt cô.

 

Lần còn giống, là chia tay thật .

 

Ôn Cừ Hoa cuộn trong chăn, nghĩ thầm kiếp nạn của bà nội Dương qua, Dương Khâm đời và đời một chút cũng giống .

 

Hắn gánh nợ ân tình vì chân gãy của Tiểu Tín, cũng gánh sự tự trách hối hận vì kịp chạy về khiến bà nội c.h.ế.t trong đống đổ nát.

 

Sự nghiệp của còn đang hừng hực khí thế, nghiễm nhiên là thành đạt.

 

Tiếp theo, cô chỉ cần trở Cảng Thành, đợi qua ngày 23 tháng 8, nghĩ cách giúp cha tránh khỏi nguy cơ là .

 

Cho dù luyến tiếc đến mấy, cô cũng tàn nhẫn, đến bước , cô chỉ thể căng da đầu đến cùng.

 

Sau khi Dương Khâm trở về chỗ ở, mặt vô cảm cởi áo ném chậu nước ngâm, dùng nước lạnh rửa mặt, ngước mắt chằm chằm bản đang vài phần mất khống chế trong gương.

 

Đôi mắt hẹp dài hàn ý thấu xương, nhưng bề ngoài như việc gì.

 

Một lúc lâu , cúi đầu giặt sạch quần áo phơi ngoài ban công. Từ tủ quần áo lục vài bộ đồ dày mua cho Ôn Cừ Hoa năm ngoái, cả khăn quàng cổ, thu hết một cái túi.

 

Sáng hôm , gọi điện bảo Phương Bằng qua lấy, gửi đến khách sạn Hồng Kỳ.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Phương Bằng thấy sắc mặt , cũng dám lắm miệng hỏi han gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-234.html.]

Thầm nghĩ, thế là vẫn lành .

 

Đợi Phương Bằng , Dương Khâm đến công trường. Hắn bận rộn tối mày tối mặt, đợi qua vài ngày lái xe ngang qua khách sạn Hồng Kỳ, theo bản năng lên tầng 3.

 

Hắn dừng xe bên đường, châm điếu thuốc, lười biếng liếc mắt sang.

 

Cũng thật trùng hợp, thấy Tiểu Giang đang đẩy xe lăn đưa cô bắt taxi, đó mở cốp xe cất hành lý.

 

Động tác kẹp t.h.u.ố.c của Dương Khâm khựng , bật lửa nóng đến tay mới hồn.

 

Đây là ?

 

Cũng , một nơi chẳng gì đáng để cô lưu luyến.

 

Dương Khâm châm chọc kéo khóe môi. Đợi taxi rời , đạp chân ga, hờ hững ngậm thuốc, lái xe theo phía .

 

Suốt ba tiếng đồng hồ, taxi chạy đến tỉnh lỵ. Dương Khâm vẫn luôn xe buýt (xe con?) mặt mày lạnh nhạt cô xuống xe, xe lăn Tiểu Giang đẩy sân bay.

 

Dương Khâm xuống xe, tựa lưng ghế, đang nghĩ gì.

 

Đợi đến khi bầu trời máy bay bay qua, ngước mắt thoáng một cái chút cảm xúc.

 

Một lúc lâu , kéo cửa kính xe lên, lái xe rời .

 

Ba tháng

 

Ôn Cừ Hoa trở Cảng Thành dưỡng thương một tháng mới thể bình thường. Cô thủ tục học , trở về Cảng Đại.

 

Để tránh đường đêm, cô xin ở ký túc xá, bình thường khỏi trường, cũng cần Tiểu Giang bảo vệ lúc nữa.

 

Hôm nay, trường học thống nhất sắp xếp thực tế. Ôn Cừ Hoa nghĩ bạn học thầy cô, là ban ngày, cũng sẽ quá nguy hiểm.

 

Khi xe của trường qua đại lộ rợp bóng cây, phía đối diện cũng một chiếc Hồng Kỳ màu đen chạy tới.

 

Ôn Cừ Hoa bên cửa sổ, tháng Sáu trời nóng, cô mở cửa sổ, vui vẻ với bạn học.

 

Khi hai chiếc xe giao , Tiểu Tín đang lái chiếc Hồng Kỳ liếc gương chiếu hậu thêm một cái. Cậu "ơ" một tiếng, cảm thấy quen quen, nhưng vì chỉ trong tích tắc, cũng rõ lắm.

 

 

Loading...