Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 224

Cập nhật lúc: 2025-12-01 05:09:02
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quả nhiên, bao lâu thì mưa trút xuống.

 

Tiểu Tín mời Ôn Cừ Hoa nhà , cùng em gái vội vàng sân thu dọn nguyên vật liệu thủ công để tránh mưa.

 

Ôn Cừ Hoa gió dần nổi lên, trong lòng vô cùng bất an. Cô với Tiểu Tín: "Gió vẻ lớn lắm."

 

Tiểu Tín lớn: "Bà chủ Tiểu Ôn, làng chài là mà, cứ mưa to gió lớn là nước biển dâng, thì dọa nhưng đợi gió qua là hết thôi."

 

Ôn Cừ Hoa như . Gió ít nhất thổi mấy ngày, đêm nay sức gió mạnh nhất, sẽ lên cả tin tức vì thổi đổ ít cây to và nhà cũ lâu năm.

 

Đây gió bình thường, là bão.

 

Ôn Cừ Hoa vẻ mặt lo lắng, kìm : "Tiểu Tín, gọi điện cho Dương Khâm bảo về ? Bà nội Dương ở nhà một nguy hiểm lắm."

 

"Bà chủ Tiểu Ôn chị gọi?" Tiểu Tín chỉ đơn thuần thắc mắc, lau nước mưa bước .

 

Ôn Cừ Hoa dối: " với cãi , đang chiến tranh lạnh, đừng cho ở đây."

 

Tiểu Tín "" một tiếng, cũng nghĩ nhiều. Cậu gọi điện thoại thì ủy ban thôn. Ôn Cừ Hoa gật đầu: "Ở Cảng Thành chúng năm nào cũng bão, khi còn c.h.ế.t , cứ báo cho Dương Khâm một tiếng bảo về ."

 

"Tiện thể với ủy ban thôn, nếu trong thôn nhà nào kiên cố thì nhất nên di dời ."

 

Làng chài ven biển chắc chắn sẽ nổi gió Lang Thành. Đợi Lang Thành mưa to gió lớn, Dương Khâm về cũng về .

 

Ôn Cừ Hoa chính là vì chuyện mà cố ý Lang Thành, cô nhất định ngăn cản bi kịch xảy với bà nội Dương.

 

Tiểu Tín đến bão c.h.ế.t thì sắc mặt nghiêm trọng, tìm áo tơi mặc cửa.

 

Em gái Tiểu Tín vẫn luôn ở bên cạnh Ôn Cừ Hoa. Cô yên đợi mãi, Tiểu Tín mới gió thổi liêu xiêu trở về.

 

"Gọi ?" Cô sốt ruột hỏi.

 

Tiểu Tín : "Gọi mấy di động của ai , gọi về văn phòng thì bảo ở đó. Em để lời nhắn là gặp thì bảo quê nhà bão, mau về gấp."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-224.html.]

Không ai máy? Sắc mặt Ôn Cừ Hoa đổi. Một hồi lăn lộn cũng tầm 4 giờ chiều.

 

Vẫn còn thời gian, cô thể hoảng.

 

Ôn Cừ Hoa nghĩ nếu Dương Khâm thật sự về, thì muộn chút nữa cô sẽ bất chấp tất cả đón bà nội Dương ngoài.

 

Cô đợi thêm chút nữa, đợi thêm chút nữa.

 

Nếu Dương Khâm thể cứu bà nội Dương, thì nhất cô vẫn nên mặt. Hồ sơ kiếp của Dương Khâm ghi sự việc khiến hối hận cả đời . Làm một , cô hy vọng thể tự đổi vận mệnh đau khổ đó, dù hề .

 

Lại qua một giờ, Tiểu Tín xong việc trở về, thấy khách trong nhà thì ngẩn , đợi em gái Tiểu Tín thì thầm giải thích.

 

Mẹ Tiểu Tín liếc mấy món quà đắt tiền bàn, lập tức gì nữa, còn bếp cố ý bát mì bưng cho Ôn Cừ Hoa, bên còn ốp hai quả trứng gà.

 

"Bà chủ Tiểu Ôn, nhà chuẩn gì, cô ăn tạm nhé." Tiểu Tín Ôn Cừ Hoa.

 

Ôn Cừ Hoa do dự một chút cũng nhận ý của họ. Cô nếu ăn sẽ đói, sợ tối sức.

 

Vội vàng ăn hết nửa bát mì, cô chút ngượng ngùng hỏi: "Có thể thêm một bát cho tài xế của ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

tiền, còn cả tài xế. Mẹ Tiểu Tín tặc lưỡi, nhưng tay chân nhanh nhẹn bếp thêm bát mì nữa. Tiểu Tín bưng đưa cho tài xế của bà chủ Tiểu Ôn.

 

Thời gian trôi đến 7 giờ, Dương Khâm vẫn về.

 

Mới tháng Hai, trời tối sớm. Ôn Cừ Hoa lo âu cửa sổ, mưa càng lúc càng lớn.

 

Không , thể đợi thêm nữa.

 

"Tiểu Tín, sang nhà bà nội Dương xem ."

 

Tiểu Tín vội vàng định lấy áo tơi cùng, Ôn Cừ Hoa lắc đầu: " gọi tài xế cùng là , chân khỏi hẳn, tiện."

 

vì cứu bà nội Dương mà hại chân Tiểu Tín tái phát chấn thương.

 

 

Loading...