Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:07:00
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Tiểu Ôn! Cháu về bao giờ thế?"

 

Ôn Cừ Hoa giọng thím Lục giật , hồn liền : "Cháu về tối qua ạ."

 

"Lần cháu về nữa ?" Thím Lục buột miệng hỏi. Cô chủ nhỏ về ăn Tết mà hơn một tháng thấy , bà chắc chắn thấy lạ.

 

Ôn Cừ Hoa : "Hai ngày nữa cháu ạ."

 

Thím Lục "ồ" một tiếng, ánh mắt chút ý vị sâu xa.

 

Ôn Cừ Hoa nhân tiện : "Thím Lục, hai ngày nữa dọn dẹp xong cháu sẽ trả phòng cho thím. Tiền thuê đến tháng 5 cần trả , coi như tiền bồi thường vi phạm hợp đồng vì trả phòng thời hạn."

 

Thím Lục xua tay, mấy cái đó đều là chuyện nhỏ, ở với lâu như , bà cũng so đo tiền nong.

 

Bà chỉ là cảm thấy tiếc, xem cô chủ nhỏ và ông chủ Dương chia tay thật .

 

Trong thời gian bà cũng gặp Dương Khâm một , mấy em ở công trường kéo bờ biển ăn khuya. Dù theo bà thấy, ông chủ Dương so với năm ngoái cứ như biến thành khác, chỉ là trầm ít , giờ thì lạnh lùng như tảng băng.

 

Bà cố ý hỏi thăm: "Tiểu Ôn , cháu với..."

 

"Thím Lục, cháu nhớ lầu đang đun nước, cháu lên xem cái nhé." Ôn Cừ Hoa vội vàng tìm cớ, tránh né chủ đề .

 

nhắc đến Dương Khâm với khác, càng về chuyện chia tay.

 

Thím Lục thở dài, thím Trương bán tạp hóa ghé đầu sang xem, còn nhiều chuyện c.ắ.n hạt dưa hỏi: "Hai đứa nó chia tay ?"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Thím Lục liếc bà một cái, đầu bỏ .

 

Thím Trương "xì" một tiếng, bốt điện thoại gọi cho cô cháu gái: "Ông chủ Dương với con bé ở Cảng Thành chia tay , cháu ?"

 

Thẩm Nghiên "ừ" một tiếng. Thím Trương mắt sáng lên : "Vậy là cháu cơ hội . Nói về thì điều kiện thằng Hàn Thành chắc chắn hơn Dương Khâm, nhưng bây giờ ở cái đất Lang Thành , thằng nào so với Dương Khâm chứ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-222.html.]

Trong lòng Thẩm Nghiên nghẹn . Cô đương nhiên , cô cũng "thừa nước đục thả câu" lắm chứ, nhưng Dương Khâm cho cơ hội, cô còn chẳng gặp mặt . Hơn nữa, cô cũng chút tự trọng nào.

 

Thím Trương vì kích thích Thẩm Nghiên, cố ý : "Dì cho cháu nhé, con bé bán chè về đấy, cháu mà nắm chắc cơ hội..."

 

Ai liệu Ôn Cừ Hoa với Dương Khâm ?

 

"Dương Khâm nhớ thương cô thì cháu cách nào?"

 

Thím Trương : "Tối qua dì tận mắt thấy, nó về một , một thằng đàn ông đưa nó về đấy."

 

Thẩm Nghiên siết chặt điện thoại, khi cúp máy liền nhắn tin chia tay thẳng thừng cho Hàn Thành.

 

thừa nhận vẫn buông bỏ Dương Khâm. Dương Khâm càng lạnh nhạt với cô , cô càng .

 

Ôn Cừ Hoa thế mà về, cô còn về gì?!

 

Thẩm Nghiên cảm thấy nhanh chóng hành động. May mà hai ngày ý định , tìm việc đưa cơm cho công nhân ở khu trung tâm thương mại mới, mỗi trưa qua phụ chia cơm hộp một chút.

 

Khi Thẩm Nghiên đến công trường, quả nhiên thấy Dương Khâm. Hắn dường như xong việc, chút bẩn, nhưng chẳng hề vẻ luộm thuộm, ngược trông nam tính, gân xanh cánh tay nổi lên rõ rệt.

 

Thẩm Nghiên sán chuyện, nhưng cô xong việc tay . Lúc phát cơm hộp, cô kiễng chân mong chờ mãi mà thấy qua lấy cơm.

 

Cuối cùng Thẩm Nghiên cầm một phần cơm, qua văn phòng tìm .

 

Vừa đến nơi liền thấy Dương Khâm đang ở bàn việc xem bản vẽ tài liệu. Cô nhẹ nhàng gõ cửa: "Ông chủ Dương, đưa cơm hộp cho ."

 

Dương Khâm đầu cũng chẳng ngẩng lên: "Để đó ."

 

Thẩm Nghiên c.ắ.n môi, còn chẳng thèm liếc một cái, chắc tiếng cũng chẳng nhận là ai.

 

Thẩm Nghiên lấy hết can đảm tới, nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn: "Ăn xong hãy , kẻo đau dày."

 

Dương Khâm cắt ngang liền cau mày, ngẩng đầu thấy là cô , lập tức cảm thấy phiền lòng. Người phụ nữ cứ như âm hồn bất tán .

Loading...