Diệp Trăn đương nhiên đồng ý, Ôn Cừ Hoa chịu coi trọng an bản là chuyện , thể giảm thiểu đáng kể xác suất xảy chuyện.
Diệp Trăn lái xe đưa Ôn Cừ Hoa về nhà. Về đến nhà xấp xỉ hơn 6 giờ chiều, Thịnh nữ sĩ thế mà đang ở nhà, sai bảo mẫu vài món ăn, giữ Diệp Trăn cùng ăn cơm.
Diệp Trăn từ nhỏ tới nhà họ Thịnh như cơm bữa, tự nhiên xuống. Trong bữa ăn ba trò chuyện hợp ý. Khoảng nửa giờ , cha Ôn về, Diệp Trăn lên chào chú Ôn.
Cha Ôn xua tay bảo cô cứ tự nhiên, đều là con cháu từ bé đến lớn.
Cha Ôn con gái, thấy sắc mặt nàng cũng tệ lắm, cũng yên tâm phần nào.
Khoan hãy đến chuyện tâm thần phân liệt , ít nhất trở Cảng Thành ông cũng bớt lo lắng.
Không cha Ôn tin lời con gái, mà là ông nghĩ nếu con gái sợ hãi nguy hiểm đến , thì chi bằng cứ an ở Cảng Thành.
Khu nhà bọn họ ở bảo vệ tuần tra, tính an cao.
Chờ tiễn Diệp Trăn , cha Ôn cùng Thịnh nữ sĩ và con gái trò chuyện thêm một lát mới bảo nàng nghỉ ngơi .
Chờ nàng phòng, cha Ôn với Thịnh nữ sĩ: “Nhà họ Lương gần đây cứ nhắc mãi chuyện hai đứa nhỏ.”
Thịnh nữ sĩ con gái còn quyết định chuyện đại sự nhanh như , liền trầm ngâm : “Qua Tết để bọn nó tiếp xúc nhiều hơn xem , nếu con gái thật sự thích, chúng xem xét nhà khác thích hợp hơn.”
Cũng chỉ mỗi nhà họ Lương để chọn.
Cha Ôn gật đầu, ở điểm , ông và vợ cùng một chiến tuyến, hết thảy lấy ý nguyện của con gái đầu.
Trong khi đó, Ôn Cừ Hoa trở về phòng ngủ mới mở điện thoại xem tin nhắn, Dương Khâm gửi mấy tin tới.
【Về đến nhà ?】
【Bảo bối, tới nơi thì báo một tiếng.】
Ôn Cừ Hoa nở nụ trả lời . Cặp đôi trẻ cách xa , cũng để ý phí tin nhắn đắt đỏ, nhắn qua nhắn .
Lang Thành.
Dương Khâm bên cạnh bàn, câu câu uống rượu. Hà Húc Dương cùng Thẩm Hoài đang lẩu, thấy đến với vẻ mặt uể oải, xuống cũng chẳng mấy câu, liền trong lòng đang thoải mái.
Biết tiễn Ôn Cừ Hoa sân bay, Hà Húc Dương vui sướng khi gặp họa : “Vợ , mày giống như con ch.ó bỏ ở nhà thế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-209.html.]
Dương Khâm nhàn nhạt quét mắt một cái, bình tĩnh : “Chờ mày vợ mới xứng chuyện với tao.”
Hà Húc Dương: ...
Thẩm Hoài rót cho Dương Khâm ly rượu: “Ngày thường hẹn mày cũng khó, hôm nay ai quản, ba em uống cho .”
Ngày thường ba đều bận. Thẩm Hoài một tháng nửa tháng ở nhà, bắt bên ngoài.
Hà Húc Dương nửa tháng ở Lang Thành, nhập hàng bên ngoài.
Dương Khâm ở công trường thì là ở nhà, tan là với vợ.
Đêm nay thể tụ tập ở đây, cũng là dễ dàng.
Dương Khâm liếc chiếc điện thoại im lìm, mặt vô cảm nhấp một ngụm rượu trắng.
Trong bữa tiệc ba chuyện phiếm. Thẩm Hoài Giêng em nào đó kết hôn, hỏi hai .
Hà Húc Dương bận như quỷ, xua tay: “Tao , mày giúp tao gửi phong bì.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thẩm Hoài hỏi Dương Khâm, Dương Khâm hỏi ngày nào, lười biếng : “Xem , vợ tao về nếu cô thì tao .”
...
Đầu óc vợ là vợ, mày thế?
Thẩm Hoài và Hà Húc Dương chạm cốc cũng chẳng buồn rủ , Dương Khâm cũng quan tâm, thỉnh thoảng liếc điện thoại yên tĩnh.
Chờ điện thoại rung lên, Dương Khâm vội vàng buông chén rượu mở , thấy là tin nhắn của Ôn Cừ Hoa, tức khắc sắc mặt liền lên, trong mắt xẹt qua ý , nghiêm túc dùng hai tay ấn phím trả lời từng chữ một.
Hắn nhắn tin chậm, đôi khi còn xóa sửa .
Thẩm Hoài, Hà Húc Dương: ...
Hắn bớt chút thời giờ quét mắt hai bạn, khoe khoang : “Các hiểu .”
Chờ buông điện thoại, Thẩm Hoài rót cho một ly, Dương Khâm hớn hở dịch cái ly : “Vợ tao bảo uống ít thôi.”
“Cút!”