Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 198

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:06:36
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt chạm đến vết trầy xước cánh tay nàng, mắt trầm xuống, đen tối u ám.

 

Cuối cùng nhét nàng trong chăn ấm. Miệng vết thương nơi eo bụng ẩn ẩn đau, gần như phát cảnh báo với .

 

Hắn im một lát, mới cầm lấy băng gạc và thuốc, vén áo lên, lộ vết thương rách toạc. Hắn nhíu chặt mày, rên một tiếng tự bôi thuốc, quấn băng gạc lung tung cho xong.

 

Làm xong tất cả, liền lẳng lặng chằm chằm khuôn mặt còn chút huyết sắc của nàng.

 

Hắn nhớ tới những tờ giấy tìm thấy ở phòng tư vấn tâm lý, cái gì gọi là "cảnh tượng tái hiện"?

 

Hắn vẫn luôn hiểu rõ, những cơn ác mộng quấn nàng, những bệnh tâm lý mà nàng , là do nàng từng chịu tổn thương như , là nàng thể mơ thấy những sự việc sẽ xảy trong tương lai?

 

Hắn hiểu, hoang mang hoảng loạn, cảm thấy nhiều chuyện thoát khỏi tầm kiểm soát.

 

Còn những gì liên quan đến thế giới nội tâm của nàng, cái gì cũng hiểu.

 

Dương Khâm mệt mỏi giơ tay day giữa mày.

 

Tới nửa đêm, nàng bừng tỉnh, bật dậy dậy, thấy đàn ông vẫn luôn ghế canh giữ .

 

“Tỉnh ?” Giọng vô cùng khàn khàn.

 

Ôn Cừ Hoa thấy mặt mày lãnh ngạnh mệt mỏi của khi chậm rãi ngẩng lên, khác gì trong giấc mơ.

 

Nàng thất thanh, nên cái gì.

 

Cảm giác hoang đường lan tràn , loại cảm giác vận mệnh trêu đùa.

 

Người đàn ông đây nàng tìm mãi thấy, kháng cự bài xích, mật như gian, chính là từng vì cứu nàng mà tay nhuốm m.á.u tươi, chịu án tù đày còn nàng lãng quên.

 

Dương Khâm cứu nàng, nàng quên mất.

 

Điều quá hoang đường.

 

Nàng ... Nàng cứu . Sau khi tỉnh ở bệnh viện, ngày qua ngày dưỡng thương, ngay từ đầu còn cảnh sát luật sư tới gặp nàng. Bọn họ hỏi đêm xảy vụ án, nàng vẫn luôn mâu thuẫn.

 

Sau đó cha chuyển nàng tới viện điều dưỡng tư nhân, rốt cuộc ai tới quấy rầy nàng nữa.

 

Nàng thuận theo tự nhiên quên sạch sẽ. Những vết thương do ngược sát cơ thể, rốt cuộc xóa vết sẹo, nàng cũng , đoạn ký ức nàng phủ bụi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-198.html.]

 

Nàng vì sự quên lãng của mà cảm thấy an bình, ít nhất còn thể sống sót.

 

một , bởi vì nàng chịu mở miệng, thể chứng, mất cơ hội giảm án.

 

Là nàng, hủy hoại .

 

Trong phút chốc, sống mũi nàng cay xè, nước mắt rơi như mưa.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tự trách, áy náy, hoang đường, thể chấp nhận.

 

Cho nên khi dựa gần, nàng thế nhưng vô thức né tránh một chút.

 

Ngay đó nàng thấy khuôn mặt ngẩn ngơ của . Ôn Cừ Hoa nháy mắt dữ dội hơn, chủ động đón lấy ôm , giọng nghẹn ngào: “Xin , xin ...”

 

Xin Dương Khâm.

 

Thực xin .

 

Là nàng quá yếu đuối, là nàng đáng c.h.ế.t, nàng thể quên? Sao thể vô tâm vô phổi sống sót như , đối với những gì .

 

Thảo nào trong Thanh Nhiệm Vụ, Cảng Thành mới bước con đường lầm lạc. Rõ ràng... là nàng hại a.

 

Cả Dương Khâm cứng đờ. Nước mắt nàng ướt đẫm n.g.ự.c , xuyên qua lớp áo truyền da thịt, nóng hổi vô cùng. Hắn thể cảm nhận sự tuyệt vọng và sự tự oán hận nồng đậm trong lời của nàng.

 

Hắn khó hiểu, trấn an nàng: “Không , thương mà.”

 

Ôn Cừ Hoa lúc mới trở hiện thực. , còn kết cục của kiếp , ngày 23 tháng 8, đêm hôm đó. Hắn tới kịp thời, nàng còn ngược sát, cũng lỡ tay g.i.ế.c .

 

Không kết cục như .

 

Trái tim nàng định , dần dần vững vàng xuống. Nàng nghĩ đến hiện thực, liền nghĩ tới vết thương của . Ôn Cừ Hoa vội vàng cúi đầu xem xét, bởi vì cú nhào của nàng, lớp băng gạc mới quấn nhuốm máu.

 

Hắn vội vàng : “Chỉ rách một chút thôi, bôi t.h.u.ố.c , gì đáng ngại .”

 

“Em... đừng .”

 

Hắn lau nước mắt cho nàng, nhưng giống như lau thế nào cũng hết, nước mắt nàng như đứt từng khúc ruột mà lăn dài xuống tay .

 

 

Loading...