Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:39:03
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Mấy chuyện đó vội ạ." Anh trả lời qua loa, đào sâu đề tài .

 

Bà nội gia cảnh Ôn Cừ Hoa , nếu cũng chẳng thể nuôi dạy một cô gái khí chất như . Bà nghiêm giọng dặn dò: "Bà lo cho cháu thôi. Ý bà là trong lòng cháu chừng mực, đừng để chịu thiệt thòi."

 

Dương Khâm khổ. Bà nội lo chịu trách nhiệm ư? Trời mới chịu trách nhiệm đến mức nào. từ khi gặp Thịnh Tuần, rõ hơn về gia thế của cô, hiểu chuyện càng thể nóng vội.

 

"Bà yên tâm, cháu tự tính toán."

 

"Cháu mở cái rương , đáy một chiếc hộp nhỏ." Bà nội sai bảo.

 

Dương Khâm đến chân tường, mở chiếc rương gỗ cổ màu đỏ thẫm – của hồi môn năm xưa của bà. Dưới đáy quả nhiên một chiếc hộp nhỏ. Anh lấy mở thử, nhướng mày ngạc nhiên.

 

"Cái vòng ngọc coi như gia bảo truyền đời của nhà họ Dương. Mẹ cháu mất sớm... Chờ lúc con bé về, cháu hãy đưa cho Tiểu Ôn ."

 

Dương Khâm cầm chiếc hộp, tay chút chần chừ. Món quà ý nghĩa trọng đại thế , chịu nhận .

 

Lúc nãy khi đưa Ôn Cừ Hoa nghỉ, bà nội còn chuẩn cả bao lì xì. Bà cháu trai điểm nào cũng , kiên định, tháo vát, thương , chỉ ngặt nỗi mồ côi cha , cảnh gia đình kém hơn . Bà chỉ thể đến bước để giúp cháu. Thấy Dương Khâm tính toán, bà cũng thêm nữa.

 

Dương Khâm cầm chiếc hộp về phòng . Ôn Cừ Hoa vẫn đang ngủ, đặt chiếc hộp bên gối để cô tỉnh dậy sẽ thấy. Việc nhận là tùy ở cô.

 

Sau đó, chợ mua thức ăn nấu cơm trưa. Mua xong ít rau dưa và sườn, thấy giọng rụt rè gọi : "Anh Dương Khâm."

 

Quay thì thấy em gái của Tiểu Tín, tay xách giỏ trứng gà bán. Cô bé cùng về làng chài, đến nhà liền chạy báo tin cho trai: "Anh ơi, em gặp Dương Khâm về thăm bà nội đấy, hình như bà ngã."

 

Tiểu Tín vội vàng buông việc đang dở: "Ngã nặng ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-180.html.]

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Thấy em gái lắc đầu rõ, Tiểu Tín quả quyết dậy: "Không , xem ."

 

Em gái Tiểu Tín nhanh trí chạy lấy trứng gà còn và gom hết tiền bán trứng đưa cho trai: "Anh, em nghĩ gì mà, em ủng hộ ."

 

Mấy tháng nay, Tiểu Tín chỉ cắm đầu đan giỏ tre kiếm tiền, mặc kệ đòi hỏi thế nào cũng đưa. Hắn gom tiền trả nợ ân tình cho Dương Khâm.

 

Bữa trưa, mùi thơm thức ăn bay khắp sân. Ôn Cừ Hoa dụi mắt dậy, thấy hộp gỗ bên gối liền mở xem. Là một chiếc vòng ngọc nước . Ánh mắt cô chợt lóe lên, hiểu rõ ý nghĩa của nó, cô nhẹ nhàng đặt hộp xỏ giày ngoài.

 

Dương Khâm múc sẵn nước cho cô rửa mặt, bưng cơm cho bà nội. Xong xuôi, nắm tay cô bàn đá gốc hòe già ăn cơm. Gió thu hiu hiu thổi, khí dễ chịu.

 

lúc , Tiểu Tín luống cuống ở cổng gọi . Thấy Tiểu Tín khập khiễng, Dương Khâm mới yên tâm mời .

 

Tiểu Tín từ chối ăn cơm, ngượng ngùng đưa túi tiền và giỏ trứng : "Anh Dương, bà chủ Ôn. Chỗ là trứng gà nhà nuôi biếu bà nội tẩm bổ. Còn đây là 300 tệ, em nhiều nhưng em sẽ trả dần."

 

Dương Khâm cũng thèm : "Cầm về , nợ tiền ."

 

Tiểu Tín rầu rĩ: "Em ngã gãy chân của . Mẹ em đòi 3000 tệ là quá đáng, nhiều lắm chỉ tốn vài trăm thôi."

 

Lúc Ôn Cừ Hoa mới Dương Khâm nghèo là vì đem bộ gia sản bồi thường cho nhà Tiểu Tín. Thấy bình thản như , cô càng cảm phục sự trượng nghĩa và trách nhiệm của đàn ông .

 

Dương Khâm Tiểu Tín nghĩ ngợi, bèn : "Tiền cứ cầm về. Vài năm dư dả thì trả lúc nào cũng , nhất định sẽ nhận."

 

Ôn Cừ Hoa cũng đỡ lời: "Tiểu Tín, cứ an tâm cầm về , giờ thiếu tiền ."

 

Tiểu Tín đành thu tiền, hứa hẹn sẽ sớm lên thành phố kiếm việc trả nợ. Dương Khâm chỉ nhận trứng gà, bóng lưng Tiểu Tín vui vẻ về, cảm thấy ấm lòng.

 

 

Loading...