Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:39:00
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tại làng chài nhỏ.

 

Dương Khâm đang cõng bà nội từ xe xuống, đặt lên giường trong phòng.

 

Miêu Thanh Lan theo mang t.h.u.ố.c mỡ, dầu xoa bóp bác sĩ kê và t.h.u.ố.c bắc phòng.

 

"Anh Dương Khâm, bà nội trẹo eo, dùng dầu xoa bóp mát xa. Em mỗi ngày đưa cơm qua đây, bà nội ăn xong em sẽ mát xa cho bà."

 

"Ừ, thương gân động cốt một trăm ngày, ba tháng trả em gấp đôi tiền lương."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Không cần Dương Khâm, chúng ngoài." Miêu Thanh Lan tính toán sòng phẳng như , nếu vì chuyện mà Dương gia nợ cô ân tình thì càng .

 

Bất quá tối hôm qua cô gọi điện cho Dương Khâm bà nội ngã, hôm nay theo chạy chạy , thái độ của Dương Khâm đối với cô hơn ít, Miêu Thanh Lan trong lòng ngọt ngào.

 

"Hai chuyện khác ," Dương Khâm thà dùng nhiều tiền cũng nợ ân tình.

 

Anh đường suốt đêm, trở về đưa bà nội chạy lên bệnh viện trong thành phố. Bà nội viện, cũng may bác sĩ Trần thể về nhà dưỡng, sáng sớm lái xe đưa về.

 

Lăn lộn đến bây giờ, đến bên phích nước nóng rót nước pha chút nước nguội, uống một hết sạch một ca nước to. Anh uống gấp, nước theo cằm nhỏ vài giọt cổ áo.

 

Miêu Thanh Lan trộm , tim đập nhanh mấy nhịp.

 

Dương Khâm buông ca nước, lấy một điếu t.h.u.ố.c đến gốc cây hòe già trong sân châm lửa. Mới rít một miệng, ngoài cửa truyền đến giọng kiều kiều.

 

"Dương Khâm?" Là chỗ sai chứ? Cô hỏi đường mất hơn nửa ngày mới tìm tới đây.

 

Dương Khâm nhịn , khi đầu còn day day lỗ tai, lầm chứ?

 

Ngay đó liền thấy tiểu tổ tông nhà mặc một bộ đồ xinh ở cổng sân nhà , bốn mắt .

 

Không ảo giác, thật sự là cô.

 

Dương Khâm nhấc chân qua, đột nhiên ý thức trong tay mới hút một thuốc, vội vàng dụi tắt, giơ tay phẩy phẩy, tản bớt mùi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-177.html.]

bước , trong tay tay xách nách mang, hờn dỗi : "Anh còn mau đây giúp em xách, nặng c.h.ế.t ~"

 

Dương Khâm rảnh lo mùi khói thuốc, vội vàng qua đón lấy đồ trong tay cô.

 

Không đợi mở miệng hỏi, trong buồng truyền đến giọng nũng nịu của Miêu Thanh Lan: "Anh Dương Khâm, bà nội ngủ , xem trong nhà gì cần em hỗ trợ giặt giũ ?"

 

Miêu Thanh Lan chuyện với giọng điệu như nữ chủ nhân, . Kết quả mới tới liền thấy bên cạnh Dương Khâm một phụ nữ xinh đó.

 

Mặt cô lập tức cứng đờ.

 

Ôn Cừ Hoa như quét mắt Dương Khâm một cái, cố ý : "Xem em cần tới cũng nhỉ."

 

Dương Khâm lời lẫy của cô, chạy nhanh phủi sạch quan hệ: "Hai chuyện khác , cô nhận tiền lương, em tới là tâm ý."

 

Miêu Thanh Lan: ...

 

Ôn Cừ Hoa dường như câu của dỗ dành lòng, kiêu ngạo gật gật đầu. Cô nguyện ý từ xa xôi chạy tới thăm bệnh, đương nhiên là tâm ý vô cùng quý trọng .

 

"Trong nhà việc gì cô về , hai ngày cần qua đây nữa." Dương Khâm đối với Miêu Thanh Lan ngữ khí khách sáo, cũng việc công xử theo phép công.

 

Miêu Thanh Lan trong lòng tức c.h.ế.t, cảm thấy phụ nữ kiều khí như , cô tới thì thể hỗ trợ cái gì?

 

Vốn dĩ cô còn mượn hai ngày để hảo hảo ở chung với Dương Khâm.

 

Dương Khâm thèm để ý suy nghĩ của cô , xong liền coi ai gì dẫn Ôn Cừ Hoa xuống bên bàn đá gốc cây hòe già. Anh đặt đồ đạc lên bàn đá, bê một cái ghế gỗ tựa lưng cho cô .

 

Ngay đó nhà tìm một cái cốc từng dùng qua rửa sạch sẽ, rót nước sôi để nguội bưng cho nguội bớt.

 

Trong tay còn cầm cái quạt, quạt một cái cho Ôn Cừ Hoa, quạt một cái cho cốc nước ấm, hai đầu đều thể lo liệu.

 

Miêu Thanh Lan thái độ tiêu chuẩn kép của cho tức giận bỏ về.

 

Anh hỏi Ôn Cừ Hoa: "Sao tới mà báo một tiếng?"

 

 

Loading...