Đây chính là thành ý.
Hàn Thành quan sát kỹ thần sắc Dương Khâm. Có một câu , Lưu Nghị còn nhắn rằng nếu Dương Khâm điều, thù mới hận cũ cộng , ông sẽ khiến Dương Khâm thể lăn lộn ở cái đất Lang Thành nữa.
Dương Khâm nhạt, về phía Hàn Thành: "Đặt tiệc xong thì báo cho ."
Nghe , Hàn Thành lập tức rạng rỡ.
Hắn mà, là đàn ông thì ai vì chút thù hằn nhỏ nhặt mà ảnh hưởng đến tiền đồ.
Trợ lý của Giang Kỳ Đình tận mắt chứng kiến cảnh , chờ Giang Kỳ Đình liền : "Giang tổng, nếu Dương Khâm Thiên Hằng lôi kéo qua đó, đối với chúng chuyện ."
Giang Kỳ Đình mà . Nếu Dương Khâm thực sự vì tiền đồ mà cốt khí bắt tay giảng hòa với Lưu Nghị, thì xứng với Ôn Cừ Hoa.
Bất quá theo thấy, mí mắt đàn ông nông cạn như .
"Giang tổng, chúng cần mời Dương Khâm..."
"Không cần, tin là thông minh."
Tuy rằng Dương Khâm tổng kỹ sư ảnh hưởng lớn đến việc nhà thầu nào trúng thầu, nhưng Lưu Nghị rõ ràng là nhắm thế lực Tông gia lưng Dương Khâm.
Giang Kỳ Đình gần đây vẫn luôn giao thiệp với Tông Văn Việt, phát hiện Tông Văn Việt thì ôn hòa, thực chất là kín kẽ một kẽ hở. thật là Dương Khâm gặp vận ch.ó ngáp ruồi, cứu con trai ông , lúc mới khiến quan hệ giữa Tông Văn Việt và Dương Khâm trở nên tầm thường.
Buổi chiều 7 giờ, Ôn Cừ Hoa vẽ xong bản thiết kế cuối cùng. Lúc trời vẫn tối, chờ cô khỏi Thụy Chiêu liền thấy Dương Khâm đang đợi bên ngoài.
Cô về phía . Dương Khâm cực kỳ tự nhiên đón lấy túi xách của cô, nắm lấy tay cô, dò hỏi ý kiến: "Vừa vợ chồng Tông gia liên hệ mời chúng ăn cơm, em ? Nếu thì từ chối."
Ôn Cừ Hoa suy nghĩ một chút: "Đi , ăn một bữa cơm thôi mà."
"Tông gia giao hảo, đối với là chuyện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-168.html.]
Dương Khâm khựng , cô: " vẫn luôn hối hận vì cứu đứa bé nhà họ Tông, cho nên tính là ơn cứu mạng thuần túy gì."
"Cứu chính là cứu, cái gì thuần túy thuần túy?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Hơn nữa sự thật kết quả chính là con của Tông gia nhờ mà cứu, bọn họ tri ân báo đáp là chuyện nên . Em để bụng mấy cái nhân mạch bối cảnh , nhưng nếu đưa tới cửa, tại nhận?"
"Dương Khâm, em phản ứng Tông gia là vì em rơi xuống nước. cho dù Tông gia, Trần Đức hại em, rơi xuống nước thì cũng sẽ là chuyện khác thôi, rơi xuống núi? Tai nạn xe cộ?"
Cô mỗi một từ, ấn đường đều giật mạnh một cái. Dương Khâm đưa tay che miệng cô : "Đừng bậy."
Ôn Cừ Hoa mở to mắt , tràn đầy ý gạt tay : "Được , để tâm chuyện vụn vặt nữa."
"Ừ." Thái độ mềm xuống, đưa cô đến nhà hàng Kinh Thuận để dự tiệc.
Khi đến nơi, vợ chồng Tông gia tới . Nhìn thấy hai , Tông Văn Việt và Tông phu nhân đều dậy đôi tình nhân trẻ nhan sắc cực phẩm .
Tông Văn Việt thoáng qua Dương Khâm, tới, chứng tỏ nghĩ thông suốt.
Ông và Dương Khâm cùng uống rượu, Tông phu nhân liền trò chuyện với Ôn Cừ Hoa, khí hòa hợp.
Chờ bữa tiệc kết thúc, gần 9 giờ tối. Tông phu nhân còn đưa cho Ôn Cừ Hoa một món quà, là một chiếc vòng tay bằng ngọc.
Bà cũng gia thế Ôn Cừ Hoa e rằng đơn giản, vòng tay ngọc là đồ sưu tầm của nhà bà, tặng cũng sẽ cảm thấy lấy .
Sau khi tạm biệt vợ chồng Tông gia, Dương Khâm đưa trong lòng về nhà. Cảm giác chếnh choáng say, thể đưa yêu cùng về nhà, là chuyện mà nghĩ cũng dám nghĩ.
Chẳng qua bọn họ rời khỏi nhà hàng Kinh Thuận, liền báo tin cho Lưu Nghị.
Lưu Nghị vuốt cằm suy tư, Tông Văn Việt chẳng lẽ thật sự nâng đỡ Dương Khâm? Tông Văn Việt thì ôn hòa nhưng thực tế lão luyện nhất, ông lén lút dùng bao nhiêu biện pháp, Tông Văn Việt cũng từng ăn với ông một bữa cơm nào.