Một ngày trôi qua, trong lòng Ôn Cừ Hoa cũng hình dung sơ bộ. Đến chiều cô đồng hồ.
Hội nghị đấu thầu sắp kết thúc . Ôn Cừ Hoa nghĩ nghĩ , vẫn dậy rời khỏi Thụy Chiêu.
Khi đến tòa nhà tổ chức đấu thầu, cô phát hiện vẫn . Ôn Cừ Hoa tìm một chỗ đợi, nghĩ thầm cô đến quan tâm bạn trai một chút cũng là điều nên chứ nhỉ?
Tan họp, với vẻ mặt khó đoán lời chúc mừng Dương Khâm, ý vị dò xét trong mắt nồng. Đều là những nông trang Lễ Sơn, ai chuyện Dương Khâm cứu con trai Tông Văn Việt. Bọn họ ghen tị cảm thấy cam lòng.
Sắc mặt Trần Đức khó coi, ngay đó thì thầm với bên cạnh.
Chờ nhóm Dương Khâm ngoài, những kỹ sư đến từ đại học danh tiếng hoặc chút danh tiếng đều nhịn nỗi bất mãn trong lòng, bắt đầu mát.
“Biết sớm thể dựa quan hệ trúng thầu thì chúng còn tới góp vui gì? Phí công vô ích.”
“ đấy, Lang Thành các tự chơi với ?”
“Coi khác là kẻ ngốc ? Sau bất cứ dự án nào ở Lang Thành cũng sẽ tới nữa. Sau khi về rõ với đồng nghiệp rằng Lang Thành các công trình xem bằng cấp xem thực lực, chỉ xem cửa và vận may!”
“Dương Khâm.” Đang thì Trần Đức ngâm ngâm tới, “Chúc mừng chú mày nhé. Vẫn là chú mày đỏ. Lúc định giúp chú dẫn kiến tổng giám đốc Lưu là để chú thuận lợi hơn chút, ngờ chẳng cần đến tổng giám đốc Lưu, chú đúng là phúc lớn!”
Lời của Trần Đức chẳng khác nào đổ thêm dầu lửa, những kỹ sư tức khắc trừng mắt Dương Khâm đầy giận dữ.
Bọn họ câu nào cũng nhắc đến bản thiết kế của Dương Khâm, năng lực của Dương Khâm, tất cả đều quy chụp là Dương Khâm cửa nhà Tông Văn Việt.
Trên tầng hai, thư ký của Tông Văn Việt lo lắng: “Cứ bàn tán thế cũng bất lợi cho ngài.”
Tông Văn Việt bình thản, nhạt giọng : “Cậu cũng nghĩ vì Dương Khâm cứu Sáo Sáo mới đưa quyết sách ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-161.html.]
Thư ký gì. Cậu nghĩ , nhưng Tông Văn Việt chắc chắn là vì chuyện mà thiện cảm với Dương Khâm.
Tông Văn Việt khẽ một tiếng: “Thật kết quả trúng thầu định từ khi Lễ Sơn . Sở dĩ công bố là vì sợ Thiên Hằng và Thụy Chiêu tổng kỹ sư sẽ giở trò ở Lễ Sơn.”
Hả? Trợ lý vẻ mặt khiếp sợ.
Tông Văn Việt: “Cậu dựa thực lực của chính mà giành . Dương Khâm lẽ xuất bối cảnh đều , nhưng từ tầng đáy xã hội bò lên, quá cách đoán ý bề gì. Và sự thật chứng minh, đ.á.n.h trúng tim đen của dự án Trung tâm Thương mại Tân.”
Đặc biệt chuyến Lễ Sơn càng thấy rõ Dương Khâm bất kỳ quan hệ nào với Thiên Hằng Thụy Chiêu.
Chủ đầu tư cần một tổng kỹ sư quan hệ mật thiết với bên xây dựng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Dương Khâm chẳng những phù hợp, còn thực lực, cái tính tàn nhẫn sợ đắc tội khác. Một tổng kỹ sư chủ kiến, chịu sự quấy nhiễu của bên xây dựng chính là họ .
“Cho nên, những lời đồn đại nếu gánh , chứng tỏ chúng đều lầm .”
Tông Văn Việt dứt lời, thư ký Dương Khâm mới phát hiện vẻ mặt lười biếng, đến hứng thú phản ứng đám cũng .
Cậu âm thầm bội phục, nội tâm thật mạnh mẽ, yếu tố bên ngoài quấy nhiễu.
Dưới lầu càng ồn ào càng dữ dội. Bọn họ vây quanh Dương Khâm cho , ồn ào đòi tìm chủ đầu tư một công đạo, hy vọng thể hủy bỏ kết quả trúng thầu .
Trần Đức một bên Dương Khâm, chút che giấu vẻ đắc ý trong đáy mắt. Gã chính là quang minh chính đại ngáng chân Dương Khâm đấy, gì gã nào?
Dương Khâm ngước mắt Trần Đức chút cảm xúc, giống như con ch.ó sủa bên đường chực c.ắ.n . Một lúc lười nhác nhếch môi, đang định đẩy đám ruồi bọ để rời .