Nói chuyện xong, Ôn Cừ Hoa ăn qua loa lấy lệ, xách túi định rời .
Giang Kỳ Đình tiễn cô nhưng từ chối. Cô gọi điện cho cháu trai thím Lục, chạy xong cuốc khách sẽ tới đón cô, đợi ở lầu.
Giang Kỳ Đình liền dây dưa nữa, tiễn cô xuống lầu.
Xuống lầu, cửa tửu lầu, Ôn Cừ Hoa cứ cảm thấy như một ánh mắt mạnh mẽ đang . Cô theo bản năng đầu nhưng thấy gì cả.
Cháu trai thím Lục vặn tới mở cửa xe cho cô, Ôn Cừ Hoa bỏ qua sự bất thường trong lòng, lên xe.
Buổi tối, Ôn Cừ Hoa tắm rửa xong trở về phòng dưỡng da. Cửa sổ mới sáng sủa, cô bật đèn, bỗng nhiên vô tình thoáng thấy một bóng lầu.
Động tác tay khựng , Ôn Cừ Hoa nghĩ, đến từ lúc nào?
Sao cũng một tiếng.
Cô cúi mở cửa sổ, lúc ngước mắt lên, bốn mắt . Cô thoáng thấy điếu t.h.u.ố.c cháy dở tay .
Nửa đêm lầu hút thuốc, đang phiền muộn chuyện gì?
Ôn Cừ Hoa xoay xuống lầu, mở cửa chống trộm từ phía . Cửa mở, cô thấy đàn ông cách đó xa cũng đang về phía .
Hắn tới ngay mà dụi tắt t.h.u.ố.c , đợi mùi tan bớt mới qua.
“Sao tới cũng một tiếng?” Giọng cô nũng nịu.
Dương Khâm khuôn mặt trắng ngần xinh của cô, trong lúc nhất thời cảm giác về quãng thời gian hổ dây dưa cô.
Rõ ràng hai xác nhận quan hệ.
Tại nảy sinh những tâm tư thối nát ? Dương Khâm , từ lúc thấy cô và Giang Kỳ Đình ở cùng tại tửu lầu, vẫn luôn kìm nén sự u ám nảy sinh từ đáy lòng.
Hắn hỏi cô, tại gặp riêng Giang Kỳ Đình, bọn họ gì trong phòng bao.
lên tiếng, chỉ nặng nề cô.
Hắn như , bình thường.
Ôn Cừ Hoa bước lên , chủ động vươn tay kéo kéo tay lắc nhẹ.
“Dương Khâm, chuyện .”
Dương Khâm cụp mắt bàn tay thon dài của cô đan tay , nuốt xuống sự khô khốc nơi cổ họng, nhẹ giọng : “Không gì, chỉ tới em chút thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-159.html.]
Hắn thế mà giống gì ?
Vẻ mặt cô tin.
“Rốt cuộc là ?”
Dương Khâm đôi mắt trong veo sáng ngời của cô, cuối cùng vẫn khàn giọng hỏi một câu: “Em gì với ?”
Nghe , Ôn Cừ Hoa dò xét . Trong đầu cô nhanh chóng xoay chuyển, cuối cùng một ý niệm bất ngờ nảy lên: Dương Khâm thấy cô cùng Giang Kỳ Đình chứ?
Không khả năng , sự trùng hợp còn nhiều hơn tưởng tượng nhiều.
Ôn Cừ Hoa suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn kéo tiệm, tránh để khác bắt gặp ở bên ngoài.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Dương Khâm im lặng theo cô lên lầu, đưa đến sô pha xuống. Ôn Cừ Hoa rối rắm một lát mới : “Tối nay đến tửu lầu Kinh Hoa ?”
Hắn chần chừ.
Ôn Cừ Hoa liền hiểu, thật đúng là khéo thế bắt gặp. Hắn thế mà thể nhịn đến tận bây giờ mới đến tìm cô hỏi.
Nếu cô thấy ở lầu, sẽ lặng lẽ rời ?
Ôn Cừ Hoa cảm thấy cũng chẳng gì thể , bèn bảo: “Em gặp Giang Kỳ Đình.”
Cô thẳng thắn, sự buồn bực trong lòng Dương Khâm vơi đôi chút, chờ cô tiếp.
“Anh tìm em vẽ mười hai con giáp cho bảo tàng, thù lao hậu hĩnh, em đồng ý .”
Giang Kỳ Đình quả thực đưa cho cô một cái báo giá, dù cũng dám sai khiến đại tiểu thư công.
Mà những chuyện Dương Khâm sớm muộn gì cũng , Ôn Cừ Hoa cảm thấy cần thiết giấu .
Dương Khâm xong im lặng một lát, chợt mới hỏi: “Em ?”
Ôn Cừ Hoa gật đầu: “Em vốn dĩ học chuyên ngành mỹ thuật, em khá hứng thú với đơn đặt hàng .”
Thật sự chỉ như ?
Nếu chỉ như , tại thái độ của Giang Kỳ Đình đối với cô khiêm tốn lễ, thậm chí còn mang theo sự thuộc như .
Dương Khâm tin lời Ôn Cừ Hoa, nhưng cũng , Ôn Cừ Hoa nhất định hết. Còn về phần cô , hỏi cũng .