Dự án Trung tâm Thương mại Tân kéo theo một loạt công trình lớn phía , giành nó cũng đồng nghĩa với việc dìm c.h.ế.t Thiên Hằng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trở Lang Thành, Dương Khâm dịu dàng thương lượng với Ôn Cừ Hoa: “Đến chỗ ở một thời gian ? Anh yên tâm.”
Hắn yên tâm để Ôn Cừ Hoa ở một tầng hai tiệm chè. Dự án Trung tâm Thương mại Tân sắp ván đóng thuyền, Ôn Cừ Hoa xảy chuyện ngoài ý , sợ Thiên Hằng ch.ó cùng rứt giậu chuyện gì.
Nếu là , Ôn Cừ Hoa sẽ suy xét, nhưng hiện tại cô cảm thấy thể để Dương Khâm lún sâu hơn nữa. Cô suy nghĩ một chút : “Cũng cần , tầng hai còn một phòng nhỏ, em bảo Mạn Mạn dọn qua ở cùng là .”
Cô . Nụ của Dương Khâm thu , ảo giác , đêm qua rõ ràng mật khăng khít như , nhưng khi tỉnh , thể nhận thấy cô ẩn ẩn kéo cách.
Cô vui ?
Dương Khâm lo lắng đêm qua quá mức, đè thấp giọng nhỏ: “Tối qua quá đáng lắm ? Anh tưởng em cũng thích...”
Đêm qua quả thực chút khống chế chừng mực, quá trớn, trừ bước cuối cùng , gần như buông tha chỗ nào cô.
Nhắc đến chuyện , mặt Ôn Cừ Hoa tự chủ đỏ lên, cô bực bội trừng một cái: “Không nhắc chuyện tối qua nữa.”
Hắn "" một tiếng, nhưng vẫn buông tha : “Em yên tâm, em dọn qua sẽ gì nữa , cho dù em quyến rũ .”
Ai quyến rũ chứ!
Ôn Cừ Hoa thẹn quá hóa giận, giơ tay bịt miệng , tránh để mấy lời thái quá.
“Dương Khâm, Trung tâm Thương mại Tân đang là thời điểm mấu chốt, lo sự nghiệp cho , em chắc chắn sẽ . Hơn nữa, giờ ở chung một chỗ tính là cái gì chứ.”
Dương Khâm nghiêm túc mắt cô, nghĩ thầm cô cũng sai, hiện tại ở chung quả thực hợp quy củ. Nếu thể đính hôn với cô thì .
Giành dự án Trung tâm Thương mại Tân xong, lẽ thể tiến thêm một bước nữa?
Còn ba tháng nữa là đến Tết, lẽ Tết cơ hội cùng cô về mắt cha ?
Mày mắt Dương Khâm bỗng chốc dịu , dường như nhiều kế hoạch và mong đợi. Hắn nhẹ giọng : “Được , em cho phép qua tìm em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-156.html.]
Hắn lùi một bước, cô cũng lùi một bước. Ôn Cừ Hoa đồng ý.
Dương Khâm nỡ chia xa, ghé sát hôn lên môi cô, một nụ hôn mang theo chút tạp niệm.
Trong mắt , và cô trừ bước cuối cùng thì cái gì cũng , chuyện và Ôn Cừ Hoa theo trình tự đại sự đời chỉ là vấn đề thời gian.
Cô sẽ từ bạn gái , trở thành vị hôn thê, cuối cùng trở thành vợ .
Hắn từng nghĩ đến khả năng khác, cũng thể ngờ rằng trong đáy lòng cô từng đặt kế hoạch tương lai.
Tương lai mà tràn đầy nhiệt huyết nỗ lực, chỉ là si tâm vọng tưởng của một .
Từ tầng hai Dương Khâm rời , Ôn Cừ Hoa trở về phòng ngủ. Cô gương cởi váy, thấy từng mảng lớn dấu vết khiến đỏ mặt.
Ôn Cừ Hoa khẽ thở dài. Thật cô cũng thích, chỉ tiếc là hai bọn họ thật sự tương lai.
Vừa cái váy khác, điện thoại vang lên, là một lạ. Do dự một chút, Ôn Cừ Hoa máy.
“Tiểu thư Ôn, là Giang Kỳ Đình.”
Cô khựng , lạnh nhạt hỏi: “Có việc gì ?”
Giang Kỳ Đình : “Muốn mời tiểu thư Ôn ăn bữa cơm thôi.”
“Không ăn.” Cô định cúp máy, thấy Giang Kỳ Đình nhanh chậm : “Tiểu thư Ôn đừng vội cúp máy.”
“Tiểu thư Ôn thể còn , và con trai cả Thịnh gia là Thịnh Tuần, cũng chính là họ cả của cô, là bạn học cũ. Cô đoán xem khéo , gọi điện cho .”
“Ý gì?” Ôn Cừ Hoa nhíu mày.
“ ý giữ bí mật cho tiểu thư Ôn, chẳng qua báo cho cô một tin. Thịnh Tuần hai ngày nữa sẽ đến Lang Thành công tác khảo sát, tránh cho đến lúc đó tiểu thư Ôn rõ tình hình mà đụng Thịnh Tuần thì gây hiểu lầm.”