Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-11-30 00:18:48
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khui bao nhiêu chuyện , Lưu Quân hiện tại đang nghiêm tra, đợi cùng cân nhắc mức án, nhà họ Lưu coi như xong .

 

Trần Đức ngứa mắt cái kiểu tách riêng của Dương Khâm. Gã híp mắt, nghĩ thầm Dương Khâm sớm muộn gì cũng lúc đến tìm gã cúi đầu.

 

Khi Dương Khâm trở công trường Nhà ga cũ, Dương Thiên vội vàng chạy bảo cô chủ Ôn tới.

 

Vào văn phòng, thấy bộ âu phục mới bàn, ý hiện lên trong đáy mắt vốn đang lạnh lẽo mệt mỏi của Dương Khâm.

 

Cô thế mà mua quần áo cho . Điều nghĩa là cô càng để ý hơn ? Dù chỉ vợ mới mua quần áo cho chồng thôi.

 

Hắn l.i.ế.m môi, nhớ hương vị của cô tối qua.

 

Trần Đức tin thật sự góp cổ phần Trung tâm Thương mại Tân kỳ thực cũng lạ, dù dốc hết sức chỉ kiếm tiền. Hiện tại thì, cũng kiếm tiền, nhưng so với kiếm chút tiền , cần một bản lý lịch hơn.

 

Hắn mượn bản lý lịch để khỏi Lang Thành, đến Cảng Thành phát triển. Cô là Cảng Thành, chắc chắn về đó.

 

Hắn nghĩ rằng công trình thì ở chẳng ? Đến Cảng Thành cũng thôi, đến lúc đó vững gót chân đón bà nội sang chăm sóc.

 

Cái danh hiệu Tổng kỹ sư Trung tâm Thương mại Lang Thành , đến Cảng Thành cũng thể dựa nó để tiếp tục nhận công trình.

 

Cho nên Dương Khâm quả thật bận đến mức ngụm nước cũng kịp uống. Ngoài Nhà ga cũ, còn chạy chạy gặp chủ đầu tư, các ban ngành.

 

Bận đến 7 giờ, gọi điện cho cô. Một lát máy, giọng dịu dàng: “Alo.”

 

Khoảnh khắc thấy giọng cô, Dương Khâm cảm thấy mệt mỏi tan biến, : “Đang bận ?”

 

Ôn Cừ Hoa "ừm" một tiếng: “Đang nghiên cứu món mới.”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Vậy lát nữa qua tìm em nhé?”

 

Ôn Cừ Hoa suy nghĩ một chút : “Tối nay đừng đến, chẳng ngày mai dự hội nghị đấu thầu ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-136.html.]

Dương Khâm bất đắc dĩ, đúng là đấu thầu. Cô cho qua, chỉ đành ngoan ngoãn lời, nhưng cũng mặc cả cơ hội : “Vậy đấu thầu xong chúng gặp nhé.”

 

Chuyện chẳng thể, Ôn Cừ Hoa : “Được thôi.”

 

Họp đấu thầu xong thể thả lỏng mấy ngày, Dương Khâm gác máy bắt đầu suy nghĩ nên đưa cô chơi.

 

Tối đến bận đến 10 giờ, Dương Khâm mới về chỗ ở. Việc đầu tiên khi về là ngó qua nồi canh sườn trong bếp, thấy vơi non nửa, Dương Khâm nhếch môi .

 

Sau đó tắm rửa sạch sẽ mới phòng ngủ chính. Chắc là do ban ngày cô ở đây, trong phòng vẫn còn vương thở của cô, thơm.

 

Hắn còn nhớ thứ hai gặp cô, lúc sửa hộp cầu chì ở cửa hàng cho cô. Khi đó cô gần, mạnh miệng mùi cô nồng, quá ngấy. Thực tế là lúc đó mùi hương cho tâm thần ý loạn, việc cũng xong. Khi rõ mặt, yêu mùi hương của cô .

 

Dương Khâm ở mép giường sờ chiếc chăn mỏng cô từng đắp, cũng thơm tho mềm mại.

 

Gối đầu xếp ngay ngắn, Dương Khâm lật lên xem thì thấy tiền mặt để đó vẫn còn nguyên. Hắn kịp thì nghĩ đến điều gì đó, mở ngăn kéo .

 

Quả nhiên, tiền đều ở trong đó.

 

Ý mặt Dương Khâm tan biến. Hắn để tiền mà cô chịu tiêu, phụ nữ tiêu tiền của đàn ông ý nghĩa gì?

 

Một lúc lâu , bình tĩnh đóng ngăn kéo . Cô hiện tại tiêu, còn mà, vội.

 

Tuy cô ở đây, Dương Khâm cũng ngủ ở phòng ngủ chính. Hắn đóng cửa , về sô pha.

 

Ngày mai là hội nghị đấu thầu, Dương Khâm theo thói quen nhớ nhung bạn gái một chút nhắm mắt ngủ.

 

Hôm .

 

Tại hiện trường buổi đấu thầu, hầu như bộ giới xây dựng ở Lang Thành đều tới, từ các đơn vị lớn đến nhỏ.

 

Người quen cũng ít. Lưu Quân , nhưng bác cả của Lưu Quân cũng là đại gia công trình ở Lang Thành, thấy Dương Khâm, ông còn . Chỉ là nụ , e rằng chẳng mấy thiện ý.

 

 

Loading...