Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-11-30 00:18:44
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Thiên uống say, khi với Ôn Cừ Hoa nghiêm túc: “Chị dâu... em thật sự thích chị, hai sống thật nhé.”

 

Ôn Cừ Hoa gật đầu. Dương Khâm đá Dương Thiên một cái, tức giận bảo bọn họ dìu về.

 

Hắn với Ôn Cừ Hoa mới bắt đầu, tuy cô sẽ coi thường những công nhân , nhưng sợ đám Dương Thiên uống nhiều quá, mùi rượu ám cô. Không ai rõ hơn cô kiều khí đến mức nào.

 

Cuối cùng chỉ còn hai ở cửa tửu lầu. Dương Khâm nắm tay cô, hỏi: “Đi bộ về nhé?”

 

“Vậy xe của thì ?”

 

“Vứt đây thôi, sáng mai qua lấy.” Dù cũng xa lắm, Dương Khâm dạo với cô.

 

Ôn Cừ Hoa cảm thấy gió đêm thoải mái. Cô tuy uống rượu nhiều nhưng mùi rượu cũng ám cả buổi tối, bộ hít thở khí cũng , bèn gật đầu.

 

Dương Khâm thuận thế nắm tay cô. Hắn thuộc làu con đường ở Lang Thành, với cô: “Chúng xuyên qua cái công viên phía là về đến nhà .”

 

Ôn Cừ Hoa ngoan ngoãn để dắt , đến công viên thì phát hiện chỗ trông quen mắt.

 

Cô hỏi: “Chỗ ...”

 

Hắn cũng nhớ tới, : “Là chỗ hai gặp cặp đôi ‘ân ái ngoài trời’ .”

 

Cái gì mà "ân ái ngoài trời" chứ, lời thật thô thiển.

 

Cô liếc một cái, bỗng nhiên chất vấn: “Anh ý đồ gì đấy chứ?”

 

“Anh thể ý đồ gì?” Hắn vẻ mặt nghiêm túc, cũng lừa cô, sẽ chuyện quy củ với cô ở nơi thế , cảm thấy quá mạo phạm cô.

 

Ôn Cừ Hoa vài , lúc mới tin thật sự chỉ đơn thuần đưa cô dạo về nhà.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Hai ít khi những giây phút nhẹ nhàng như , hiểu lầm, giận dỗi, cũng cần đoán ý . Dương Khâm cảm thấy mãn nguyện. Người yêu đang ở bên cạnh, bọn họ cùng về nhà.

 

Cũng may công viên yên tĩnh, gặp chuyện gì thái quá nữa. Đi một nửa, hỏi cô: “Có mệt ? Có cõng ?”

 

“Không cần.” Cô uống nhiều, cũng chẳng mệt.

 

Dương Khâm "" một tiếng, khó giấu vẻ thất vọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-132.html.]

 

Lần cô uống say ở quán đồ nướng, thím Lục gọi điện cho , suốt dọc đường cõng cô về nhà, cô ngoan lắm, giờ nghĩ vẫn thấy đáng yêu.

 

Về đến nhà, tâm tư Dương Khâm bắt đầu rạo rực, nóng bỏng chằm chằm cô. Ôn Cừ Hoa cảm thấy ánh mắt cô quá nguy hiểm, giống như sói xám thỏ con.

 

Nếu cô để hôn, chắc chắn quấn lấy lâu, cô âm thầm suy nghĩ đối sách. Có thể hôn, nhưng thể chiều theo , nhất là kéo dài thời gian một chút, giờ mới đến 10 giờ, chiều theo khi lăn lộn đến quá nửa đêm.

 

Ánh mắt rơi đống sách kiến trúc bàn , mắt Ôn Cừ Hoa sáng lên, kéo tay qua xuống: “Tới đây, nhân lúc còn sớm, em giúp xem bản thiết kế.”

 

Dương Khâm: ?

 

Ôn Cừ Hoa chớp chớp mắt.

 

“Buổi đấu thầu trung tâm thương mại mới khi nào diễn ?”

 

Dương Khâm: “Hai ngày nữa thôi.”

 

“Vậy bản thiết kế của chắc chắn chuẩn kỹ , em thể giúp .” Cô mỉm , mở bản vẽ .

 

Dương Khâm bật vì tức, thừa là cô trì hoãn, nhưng cô thể trì hoãn bao lâu? Hắn cả đêm cơ mà.

 

Dương Khâm kìm nén sự xúc động, phối hợp với cô: “Được.”

 

Hắn dọn hết sách sang một bên bàn , giữ bản vẽ. Ôn Cừ Hoa tuy chuyên về thiết kế nhưng cô nhiều kinh nghiệm dạo các trung tâm thương mại.

 

Hai chụm đầu , thảo luận, để Ôn Cừ Hoa phác họa nhanh bản vẽ.

 

Dương Khâm thích thú cần thước kẻ cũng vẽ những đường thẳng tắp. Thấy cô nghiêm túc, cũng tạm gác ý định ban đầu, cùng cô đắm chìm thiết kế.

 

Chờ hai xong việc, thời gian gần 12 giờ đêm. Ôn Cừ Hoa vươn vai ngáp một cái: “Em buồn ngủ , ngủ.”

 

“Còn tắm nữa ?” Dương Khâm hỏi cô.

 

Ôn Cừ Hoa gật đầu, đương nhiên tắm, ám một mùi rượu.

 

Hắn dậy: “Được, pha nước ấm cho em , em lấy quần áo .”

 

 

Loading...