Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-11-30 00:18:34
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

: "Em về nhà một chuyến tắm rửa quần áo."

 

Cô tối qua mồ hôi, ngại sạch sẽ.

 

Dương Khâm nhíu mày suy nghĩ : "Về nhà ? Gần bệnh viện, trong nhà váy sạch của em. Đừng tắm vội, dùng nước ấm lau ."

 

Vừa hạ sốt, vẫn là đừng tắm thì hơn.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cô suy nghĩ một chút, gật đầu.

 

Dương Khâm bộ đưa cô về, Ôn Cừ Hoa tránh tay : "Anh đang diễn kịch ? Nằm viện ngày thứ hai liền ngoài thích hợp lắm . Em tự về là , thuận tiện giúp mang chút quần áo tắm rửa qua đây."

 

Anh lập tức đáp ứng. Ôn Cừ Hoa nghiêm mặt, giả bộ vui: "Anh cảm thấy em đến việc cũng xong ?"

 

Giọng cô nhẹ nhàng, nhưng cẩn thận thể thấy một tia khẩn trương cùng vui.

 

Chỉ bình thường mới thể độc lập. Cô sợ Dương Khâm ngoài miệng , trong lòng giống cha cô mấy tháng , cảm thấy canh chừng cô mới .

 

Cũng may Dương Khâm : "Không , chỉ là cái gì cũng ở cùng em."

 

Nghe , đáy lòng cô thả lỏng, bỗng nhiên cảm thấy dâng lên vài phần ấm áp.

 

"Vậy ở bệnh viện chờ ."

 

"Được."

 

Dương Khâm theo cô rời . Anh tâm tư mẫn cảm, thể sự thăm dò trong giọng của cô, hơn nữa xác thực dối, chỉ là theo bản năng bồi cô, chứ yên tâm.

 

Ôn Cừ Hoa rời bệnh viện liền quen cửa quen nẻo về chỗ ở của Dương Khâm. Anh từng chìa khóa để chậu hoa, cô đặt thế nào vẫn để nguyên thế .

 

Mở cửa thấy trong phòng sạch sẽ, còn bóng dáng của biển hoa hồng hôm đó. Nghĩ đến màn tỏ tình từng dụng tâm chuẩn , sắc mặt tái nhợt của Ôn Cừ Hoa nhiễm một chút hồng.

 

Cô trở phòng ngủ chính định tìm váy của , bỗng nhiên nhớ tới lời Dương Thiên, cô ngẩng đầu lên, một chiếc điều hòa mới tinh treo tường.

 

Cảm giác sung sướng khi để trong lòng nảy sinh, khóe môi cô khẽ nhếch. Mở tủ quần áo tìm đồ, váy mang hết và quần áo của treo mỗi một bên trái , vẻ mật khăng khít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-122.html.]

 

Ôn Cừ Hoa hít sâu một , chọn một bộ đồ phòng tắm lấy nước ấm lau cảm giác dính nhớp . Thay quần áo mới xong cô mới thoải mái hơn ít.

 

phòng ngủ tìm quần áo cho mang đến bệnh viện. Áo quần ngoài thì dễ tìm, nhưng quần lót...

 

Cô lục lọi ngăn tủ quần áo một chút, quả nhiên trong hộp, mấy chiếc quần lót gấp chỉnh tề. Cô dời mắt, tùy tiện rút hai cái cất túi.

 

Làm xong xuôi cô định , nhưng nhớ tới lời Dương Thiên còn tự tay chuẩn quà cho cô. Ôm tâm lý tò mò, cô tìm kiếm trong nhà một lúc.

 

Cuối cùng ở ngăn kéo tủ đầu giường tìm một cái hộp nhỏ. Mở xem, là một sợi dây chuyền.

 

Cô chớp mắt, kỹ mặt dây chuyền bằng vàng chế tác hình một chú hồ ly nhỏ nhắn sinh động như thật.

 

Đây là tự tay ?

 

Như dám tin, cô trái đoan trang, còn đừng , thật sự khá .

 

Ôn Cừ Hoa dứt khoát cầm dây chuyền phòng tắm, soi gương đeo lên ngắm nghía. Không tồi, cô thích.

 

Trên đường về bệnh viện tâm trạng cô , còn ghé tiệm cơm Đức Thuận mua vài món mang .

 

Chờ trở bệnh viện còn phòng, cô liền thấy một giọng nữ đang quan tâm Dương Khâm: "Anh Dương Khâm, bà nội bảo em mang cho ít tương ớt và bánh bà . Em cũng đến công trường mới xảy chuyện viện."

 

"Anh yên tâm, em về nhất định với bà nội, đỡ để bà lo lắng."

 

"Ừ." Dương Khâm nhàn nhạt đáp một câu.

 

Miêu Thanh Lan chút để ý thái độ lạnh nhạt của , chủ động : "Anh Dương Khâm, là hai ngày nay em nấu cơm bắt xe mang lên thành phố cho nhé, thương ai chăm sóc cũng mà."

 

Không đợi Dương Khâm từ chối, ngoài cửa truyền đến một giọng lười biếng kiều mị.

 

"Ai chăm sóc cơ chứ."

 

Miêu Thanh Lan chợt ngoái đầu , bắt gặp Ôn Cừ Hoa ăn mặc xinh thời thượng, đến mức thể rời mắt.

 

 

Loading...