Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-11-29 12:11:56
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ừ."

 

"Ừ" chính là hé răng .

 

"Hoa hôm đó... ."

 

Bên vẫn lên tiếng. Ôn Cừ Hoa cũng vì chính lời mà cảm thấy chút ngượng ngùng.

 

Dương Khâm siết c.h.ặ.t t.a.y cầm điện thoại, hỏi cô nếu cảm thấy , vì mấy ngày nay đều liên lạc với , thậm chí lúc cũng chẳng với một tiếng.

 

"Ôn Cừ Hoa, hai ..." Tính là quan hệ gì?

 

Anh còn dứt lời, thấy bên dường như tiếng gọi cô, cô che ống đáp một câu: "Con tới ngay đây."

 

Chờ buông tay , giọng cô nhu hòa xuống: "Vậy cúp nha, nhà gọi ."

 

"Ừ."

 

Ôn Cừ Hoa cúp, mơ hồ thấy hỏi: "Còn trở về ?"

 

khi phản ứng , cô ngắt máy .

 

Dương Khâm nắm chặt di động, sắc mặt tối sầm.

 

Cũng may di động tích một tiếng, tin nhắn đến.

 

[Về.]

 

Anh chằm chằm chữ thật lâu, giống như xuyên qua điện thoại, cuối cùng nhắn một tin.

 

[Khi nào về?]

 

Lại qua nửa giờ.

 

[Anh tỉnh thành đón em nhé?]

 

Nhắn xong, Dương Khâm thở dài một thật dài, liệt ghế, bầu trời đầy .

 

Rõ ràng cô và đang cùng ngắm một ánh trăng, nhưng hiện tại cô cách ngàn dặm, cách mà tìm cô cũng thực tế.

 

Cho dù tìm, cũng cô ở chỗ nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-109.html.]

 

Anh nhận đoạn tình cảm giống như con diều cô nắm dây, cô lỏng tay siết chặt đều thể khống chế cảm xúc của . nếu thả diều vứt bỏ con diều , mờ mịt đến mức phương hướng về cũng chẳng tìm thấy.

 

Anh động như . Dương Khâm rũ mắt nghĩ, tìm thời gian Cảng Thành xem , ít nhất hiểu một chút về thành phố đó.

 

Hai tin nhắn cuối cùng đó rốt cuộc cũng nhận hồi âm. Ôn Cừ Hoa cúp điện thoại xong bà Thịnh gọi ngoài, di động cô ném giường ai ngó ngàng.

 

Nhà họ Ôn sống khá kín tiếng, giống nhà bà ngoại ở kinh đô là tòa nhà cổ lịch sử, Ôn gia ở Cảng Thành chỉ sống trong một căn hộ chung cư ba phòng ngủ một phòng khách.

 

Bà Thịnh hiếm khi rảnh rỗi tâm sự với con gái, cha cô thì đang bận trong thư phòng.

 

Bất quá bà Thịnh quen tác phong giỏi giang, tùy tiện hai câu liền trực tiếp hỏi: "Con thích Lương Hành ?"

 

"Không cảm giác với ." Ôn Cừ Hoa thành thật đáp.

 

Bà Thịnh chút khó hiểu: " Lương Hành lẽ là mẫu con sẽ thích chứ."

 

Gia thế Lương Hành , tuấn tú, tính cách ôn hòa. Trước Ôn Cừ Hoa từng , tìm thì tìm một giống cha, ôn tồn lễ độ chăm sóc khác.

 

Ôn Cừ Hoa thản nhiên : "Trước thích kiểu đó, hiện tại thích nữa."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Rốt cuộc vẫn là cô gái nhỏ, đổi nhanh thật. Bà Thịnh bất đắc dĩ : "Được , thẳng với con. Ba đều cảm thấy cảnh Lương gia đơn giản, chú Lương dì Lương đều là bạn giao tình nhiều năm của chúng . Nếu con chọn nhà họ, cuộc sống sẽ dễ chịu."

 

"Cho dù con theo con đường của ba , vẽ tranh cũng , cái gì cũng , ít nhất con sự ủng hộ của gia đình và điều kiện kinh tế ưu việt."

 

Bà Thịnh thực tế, cũng là vì cho cô. Ôn Cừ Hoa gật đầu, cô thể hiểu, nếu do trải nghiệm đời , lẽ cô thật sự sẽ chọn Lương Hành.

 

hiện tại, cô tuyệt đối sẽ .

 

Ít nhất một năm cô xảy chuyện, Lương gia sẽ bao giờ đề cập hôn sự nữa. Cô thích bản trở thành sự tồn tại thể tùy thời vứt bỏ.

 

Lời thể với , Ôn Cừ Hoa suy nghĩ một chút : "Mẹ, việc cũng vội mà, con còn nghiệp ."

 

Cũng đúng...

 

Con gái bà tuổi còn nhỏ, xác thực vội. Lương Hành mắt thấy 26, bà sợ bỏ lỡ đối tượng như thôi.

 

"Vậy cho con thêm một thời gian để suy nghĩ kỹ. Chờ con từ kinh đô về học , thể tiếp xúc thử xem, nếu thấy cũng tệ lắm thì nghiệp xong đính hôn cũng muộn."

 

Ôn Cừ Hoa lấy lệ cho qua, đến lúc đó nước đến chân tính.

 

 

Loading...