Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-11-29 12:11:51
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Cừ Hoa kinh ngạc ngước mắt , tàng cây cách đó xa lầu bóng . Cô mím môi, nghĩ tới Lương Hành thế mà tìm tới đây.

 

"Cừ Hoa, chỉ đợi em năm phút."

 

Anh dứt khoát cúp điện thoại, yên lặng chờ lầu.

 

Trong lòng Ôn Cừ Hoa bực bội lợi hại, khi về phía Dương Khâm, sắc mặt liền lắm.

 

Cô chỉ thể : "Xin , em việc đột xuất ."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Nghe , Dương Khâm trầm mặc một chút vẫn tính tình thương lượng với cô: "Chỉ một lát thôi, cho em xem một thứ đưa em ."

 

Lương Hành đang ở lầu chằm chằm cô đấy, nếu cô dám cùng cửa, Lương Hành tuyệt đối sẽ gọi điện về Hồng Kông, cho cha trời sắp tối mà cô còn nhà một đàn ông.

 

Cô lắc đầu: "Để ."

 

cô còn sẽ từ Hồng Kông trở về, đến lúc đó cũng muộn.

 

Ôn Cừ Hoa xoay định xuống lầu, kết quả tay phía túm chặt, lực đạo nặng nhưng giữ chặt.

 

"Chỉ một cái thôi."

 

Anh nguyên nhân gì khiến cô vội vã rời như , nhưng chỉ cần cô chịu một cái thôi, tâm ý của cũng thể trọn vẹn truyền đạt đến cô.

 

Ôn Cừ Hoa đầu thoáng qua Dương Khâm. Trong mắt dường như nhuốm một tia khẩn cầu khiến cô chút đành lòng.

 

Cảm giác như nếu cô cứ thế mà , đàn ông sẽ vỡ vụn mất.

 

cho cô xem cái gì, nhưng...

 

Ôn Cừ Hoa hít sâu một , bước nhanh tới vặn nắm tay cửa, đầu với : "Anh cho xem cái gì? Nhanh lên, chỉ thể xem một chút thôi..."

 

Cửa mở , khoảnh khắc cô ngước mắt lên, lời đều như nghẹn trong họng. Cô ngẩn ngơ từng cụm hoa hồng tươi rực rỡ mắt.

 

Trong phòng khách lớn, lạnh ập đến, mùi hoa nồng nàn. Thật khó tưởng tượng cách nào để chuyển từng bông hồng trong nhà, chỉ vì cho cô xem một ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-104.html.]

 

Cô thất thần biển hoa cánh đỏ , trái tim trong lồng n.g.ự.c khẽ rung động. Dương Khâm ở phía , lẳng lặng cô.

 

Thật chỉ chừng , còn chuẩn nhiều quà tặng và những lời tỏ tình ấp ủ bao ngày. Ngay khi chuẩn mở miệng, tiếng chuông điện thoại trong tay cô vang lên chấp nhất ngừng.

 

Ôn Cừ Hoa Lương Hành mất kiên nhẫn, đang cảnh cáo cô.

 

Lương Hành là một luật sư thiết diện vô tư, nếu thật sự báo chuyện cô ở Lang Thành cho cha , cô tuyệt đối sẽ còn cơ hội đây nữa.

 

Cắn nhẹ môi, cô vẫn thể bước trong. Cô cố gắng trấn an : "Dương Khâm, thực sự việc gấp, chuyện gì để ?"

 

Nói xong, cô cũng đợi phản ứng, liền vội vàng xoay xuống lầu.

 

Dương Khâm lầu theo bóng dáng cô, cùng với... cảnh tượng cô xuống lầu vài bước, đàn ông bóng cây tới đón cô. Thậm chí, gã đàn ông đó còn ngước mắt lạnh nhạt lên một cái.

 

Ánh mắt hai đàn ông giao phong trong giây lát, Lương Hành cuối cùng chậm rãi nhếch môi .

 

Dương Khâm mặt vô cảm cô cùng kẻ rời .

 

Không bao lâu, mới xoay . Hoa hồng trong nhà kiều diễm ướt át, thể hiện chủ nhân tốn bao nhiêu tâm tư.

 

cũng chẳng giữ thêm vài . Thậm chí những lời kịp cũng chẳng còn cơ hội để .

 

Bởi vì cho dù khẩn cầu cô một cái, khi thấy, cô vẫn lựa chọn theo đàn ông .

 

Dương Khâm day day giữa mày, bước qua những khóm hoa hồng xuống sô pha. Trời dần tối đen, cũng bật đèn, khuỷu tay chống lên đầu gối, hai bàn tay đỡ lấy đầu.

 

Một lát , một trận tiếng bước chân truyền đến. Anh đột ngột ngẩng đầu, thấy Dương Thiên thở hồng hộc xuất hiện ở cửa, tay đỡ khung cửa.

 

"Anh, chứ?"

 

Dương Thiên thở hổn hển. Cậu đường gặp Tiểu Ôn lão bản cùng một đàn ông, lúc liền hỏng bét !

 

Giờ đáng lẽ Tiểu Ôn lão bản ở cùng trai mới đúng chứ? Anh còn tốn bao nhiêu công sức chuẩn nhiều bất ngờ như .

 

 

Loading...