Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-11-29 09:12:49
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ông chủ Tiểu Ôn là từ Hồng Kông tới, taxi ở Hồng Kông chắc chắn ít nhỉ?"

 

"Không chỉ thế , Hồng Kông còn nhiều công ty taxi, chính là cho tài xế bằng lái thuê xe, tài xế ngoài chạy một ngày công ty trích bao nhiêu tiền, đó bán xe cho tài xế với một mức giá nào đó, giảm bớt tiền trích phần trăm, nhiều hình thức."

 

Cô thuận miệng hai câu khiến cho cháu trai thím Lục sửng sốt, ngay đó liền bắt đầu tự suy ngẫm về công ty taxi trong miệng ông chủ Tiểu Ôn, càng nghĩ trong mắt ánh sáng càng sáng rực.

 

Taxi đến nhà ga Cũ cũng chỉ hơn mười phút, xuống xe xong cháu trai thím Lục còn hỗ trợ ông chủ Tiểu Ôn xách đồ ăn đóng gói cùng đưa .

 

Bảo vệ hiện tại thấy Ôn Cừ Hoa trực tiếp tươi chào đón, ông định tìm ông chủ Dương, Ôn Cừ Hoa : "Cháu tự qua tìm ạ."

 

"Được, cô thẳng về phía , cái phòng việc tạm thời là đúng ."

 

Hơn 5 giờ đến 6 giờ, công nhân công trường cũng tan tầm, dọc đường cũng trộm Ôn Cừ Hoa.

 

Dương Thiên thấy cô, tức khắc nhiệt tình chào hỏi: "Ông chủ Tiểu Ôn!"

 

Thấy Dương Thiên, Ôn Cừ Hoa chào : "Lát nữa qua ăn cơm nhé."

 

Dương Thiên ngay đó liền thấy đàn ông theo ông chủ Tiểu Ôn trong tay xách túi hộp cơm, mắt sáng lên, trong lòng cân nhắc, sắp sửa miệng gọi chị dâu .

 

Phòng việc lớn, nhưng cũng thực đơn sơ, chỉ mấy cái bàn ghế.

 

Vừa tới qua cửa kính, Ôn Cừ Hoa liền thấy bóng lưng cao lớn của đàn ông đang nghiêm túc vẽ, thỉnh thoảng sửa sửa chữa chữa.

 

một lát mới .

 

Vào liền rõ hơn, cô phát hiện Dương Khâm thế mà đang vẽ bản thiết kế trung tâm thương mại?

 

Chính là vẽ lắm, qua loa, dường như cũng đang mần mò, thỉnh thoảng lấy sách kiến trúc bàn xem.

 

Thấy cầm bút khựng hồi lâu, Ôn Cừ Hoa đến bên cạnh , giơ tay nắm lấy tay kéo, ngòi bút trong tay xuất hiện mấy đường cong lưu loát, bản vẽ mặt phẳng đơn giản sạch sẽ hiện lên giấy.

 

Hắn nghiêng mắt, bàn tay nhỏ trắng nõn phủ lên mu bàn tay to rộng, ngay đó ánh mắt dừng gò má nhu mỹ của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-100.html.]

 

Khoảnh khắc thấy cô, sự kinh hỉ bùng nổ trong lòng, thấy cô nhẹ giọng : "Nhìn em gì, vẽ ."

 

"Chỗ vẽ thế nào?" Cô hỏi .

 

Giọng Dương Khâm trong trẻo cho cô ý tưởng thiết kế chủ thể, Ôn Cừ Hoa thuận thế nhận lấy bút trong tay , phác họa đơn giản bản vẽ, bản vẽ mặt phẳng lập tức trở nên dễ hiểu.

 

"Bảo bối thật lợi hại." Hắn bản vẽ, cô.

 

Ôn Cừ Hoa buông bút, thiết kế kiến trúc cô hiểu lắm, nhưng vẽ thì cô chuyên môn.

 

Được khen ngợi, khóe môi cô cong xuống.

 

Chợt tựa như lơ đãng hỏi: "Bảo bối học chuyên ngành gì?"

 

Hình như trừ bỏ tên cô, cùng với việc cô đến từ Hồng Kông, đối với thứ về cô đều gì. Trước đây Dương Khâm nghĩ tới việc , nhưng hiện tại, nhiều hơn một chút về cô.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Ôn Cừ Hoa trả lời tự nhiên: "Mỹ thuật."

 

Đời ở viện điều dưỡng cô cũng dựa vẽ tranh để vượt qua mỗi ngày, nhưng khi sống , cô thật lâu cầm bút vẽ.

 

Dương Khâm thăm dò hỏi tiếp: "Tốt nghiệp ?"

 

Cô nhỏ hơn vài tuổi, theo lý thuyết hẳn là nghiệp hoặc là mới nghiệp. Dương Khâm đột nhiên nhớ tới một vấn đề quan trọng, tại từ Hồng Kông phồn hoa quản ngại ngàn dặm tới Lang Thành mở một tiệm chè.

 

Lúc cô dùng lý do để lệ với vị hôn phu chắc chắn thật, tại cô tới Lang Thành? Dương Khâm đăm chiêu cô.

 

" , em đóng gói đồ ăn từ quán thím Lục, gọi cùng ăn , lát nữa nguội mất." Ôn Cừ Hoa sang chuyện khác, cô nhiều về chuyện của .

 

Ánh mắt Dương Khâm bỗng nhiên tối xuống, nhưng cũng truy vấn nữa, : "Được."

 

Cô nguyện ý tới tìm , cũng hơn thái độ lãnh đạm nhiều. Còn những chuyện khác, từ từ tính, theo thời gian sẽ dần dần hiểu hết thảy về cô.

 

 

Loading...